CHƯƠNG 2151 - 2165 FULL TRỌN BỘ

Chương 2151: Tùng xo???

Phn ng ca nhà h Lc còn khoa trương hơn c Lc Đình Kiêu, ngay đến c Tiu Bo cũng không th tránh khi...

"M
!" Tiu Bo t xa đã trông thy bóng dáng quen thuc ca, cu nhóc lp tc vui v chy ti.

T
trước đến gi nhóc con luôn thích nhào thng vào lòng Ninh Tch, nhưng lúc này chc là s em bé trong bng m bịđau nên Tiu Bo cn thn dng li cách cô khong ba bước, hai mt sáng long lanh nhìn vào bng Ninh Tch: "M, ởđây... có em gái tht ri ?"

Ninh T
ch bt cười: "M vn chưa biết là em gái hay em trai na."

"Ch
cn là m sinh ra, Tiu Bo đều thích hết!"

Lúc này, Nhan Nh
ư Ý, Lc Sùng Sơn, m ca Giang Mc Dã và các trưởng bi nhà h Lc cũng đều đã ra ngoài.

"Ti
u Tch v ri h con, mau vào nhà đi, cn thn mt chút..."

Ninh T
ch va vào phòng chưa được bao lâu, mt chiếc xe Jeep ca quân đội đã nhanh chóng đỗ xung trước ca nhà h Lc.

"Tôi nói ch
Lc gia này đúng là không đáng tin, chuyn Tiu Tch mang thai ln như thế cũng không thèm chun b trước, tình hung hôm nay có nguy him không cơ ch? L Tiu Tch va này va n vào đâu..." Mnh Lâm Lang đang oán trách thì lin thy thm mm trước cng và tt c các góc có vt cng ca nhà h Lc đều đã được bao li, thm chí bàn ghế g trong sân cũng được bc da mm hết.

Trang Liêu Nguyên
đứng cnh kh ho mt tiếng: "Hôm nay mi có kết qu khám thai ca Tiu Tch, chc chưa kp báo vi người trong nhà đã b người ta để l ra ngoài ri."

"Thôi
đừng dài dòng na, mau vào xem xem Tiu Tch thế nào ri đi!" Trang Tông Nhân vi thúc gic.

Th
ế là người ca hai gia đình đều t t li hết trong phòng khách.

"Con khó ch
u lm đúng không?" Mnh Lâm Lang nhìn sc mt tái mét ca Tiu Tch, đau lòng không thôi.

"D
không sao, không sao đâu , đã tt hơn nhiu ri, thnh thong nó mi nhn nho lên thôi!" Ninh Tch nhìn c mt phòng toàn người là người, qu tht rt đau đầu, chng qua cô ch mang thai thôi mà, có cn làm quá lên vy không?

Ninh T
ch đánh ánh mt cu cu v phía Lc Đình Kiêu.

Bu
n thay, lúc này anh yêu ca cô rõ ràng là đang trên cùng chiến tuyến vi h ri.

"Gi
Tiu Tch có thai đứa th hai ri, Lc gia các người tínhti bao gi mi định t chc hôn lễđây?"Trang Tông Nhân bt mãn nói.

Nhan Nh
ư Ý vi nói: "Lão gia t c yên tâm , bên chúng con đã chun b hôn l t c năm trước ri. Mi th nh nht nht cũng đã sp xếp đâu vào đấy c, lúc nào t chc cũng được hết, Tiu Tch càng không phi lo gì, ch cn bên phía công vic ca con bé không có vn đề gì, con bé mun khi nào là t chc khi y."

Th
y Nhan Như Ý nói vy sc mt Trang Tông Nhân mi du xung: "Tiu Tch, ý con thế nào? Hôn l ca con không thểđẩy lùi được na đâu! Nếu đám người kia dám nói gì linh tinh, ông s t mình ra mt!"

Ninh T
ch vi nói: "Không cn đâu ông ngoi, bên phía công ty con cũng sp xếp xong ri. Tht ra thì con cũng đã định công khai trong đon thi gian này, nhưng không ng hôm nay li xy ra chút chuyn thế này, có điu cũng may là không có nh hưởng gì ln c. Theo con thy, hay c quyết định vào tháng sau luôn đi, ý mi người thế nào ?"

M
nh Lâm Lang nghĩ nghĩ ri gt đầu: "Tháng sau cũng được, may mà hôn l ca các con đã chun b t c năm trước, ch nếu kéo dài hơn na bng con to ra cũng không tin."

Nhan Nh
ư Ý mng r nói: "Mẹđã xem lch vn niên ri, mùng tám tháng sau là ngày tt đấy! Hai đứa xem xem thế nào?"

L
c Đình Kiêu: "Xem ý Tiu Tch ."

Ninh T
ch vi nói: "Được , con không có vn đề gì."

"
Được, thế c quyết định vy đi!"

Cùng lúc
đó, ởđằng sau vườn, mt con Cá chép nhỏđang lng lng ngi trên thm đá, khoác tay lên vai chú Lông Vàng nào đó cũng đang ngi như vy cùng anh: "Haiz, đây không phi ngược cu na ri, là tùng xo luôn đó! Tiu gia đây phi b nhà ra đi thôi, có mun đi cùng không?"

Giang M
c Dã: "Không cn đâu cu Hai."

L
c Cnh L kinh ngc: "Cháu chc ch?"

Giang M
c Dã: "Cháu đã đặt xong vé máy bay ri."

L
c Cnh L: "..."

        Chương 2152: Để cho c thế gii biết

        Trong thi gian ngn, hôn l ca Ninh Tch và Lc Đình Kiêu đã được n định ngày.

Hôm sau, m
i quan h ca hai người tr thành tiêu đề ca các tp chí cùng các trang mng ln nh, không ch tin tc ca gii gii trí mà tình cm ca hai người còn tàn sát hết các tp chí kinh tế na.

D
ưới s kiên trì ca Trang gia, ln này thân thế ca Ninh Tch cũng được l ra ánh sáng, các báo đều đưa tin v mi quan h hp tác hùng mnh gia tp đoàn Lc th và Trang gia.

Ch
ng quá khi nói, nhân dân c nước đều đang bàn tán vi nhau v chuyn này.

[Tr
i ! C nhà tôi đều đang ng c ra đây! Không ng Ninh Tch li là v ca Lc Đình Kiêu! Con ca hai người cũng đã ln vy ri!]

[
Đúng là khiếp s tht! Nhưng cũng chng phi không có l chút thính gì đâu nhé! Mi người còn nh ln Ninh Tch giành được gii nh hu trong liên hoan phim Kim Tông không, ln đó chng phi chính Lc Đình Kiêu đã bước thm đỏ cùng vi Ninh Tch sao. Sau đó chúng ta còn tưởng vì mt n din viên không mun đi thm đỏ cùng vi cô y nên cô y mi may mn được đi chung vi Lc Đình Kiêu, gi xem ra, căn bn không phi là trùng hp ri?]

M
t li ca fan này khiến mi người đều dy sóng, nht thi tt cảđều bt đầu tr thành Sherlock Holmes mà tìm kiếm du vết.

[Còn hôm Ninh T
ch phát biu cm nghĩ sau khi đot gii y, câu cui cô y có nói cô y s không quên ước nguyn ban đầu ca mình, s luôn tiếp tc c gng để bước tiếp, vì ước mơ cui cùng ca bn thân, cũng vì người mà cô y yêu nht na! Đờ m, chng phi lúc đó có rt nhiu người đều đoán không biết Ninh Tch nói vy có phi là đang mun bày t vi mt người đặc bit nào đó không còn gì! Gi xem ra rõ ràng là mun bày t vi Lc Đình Kiêu, anh y cũng có mt hi trường ngày hôm đó còn gì!]

[Th
t y ch nh! Nếu không thì ai gii thích cho tôi cái coi xem ti sao Lc Đình Kiêu t trước đến giờđều không bao gi

mt, hôm đó thế mà li ni hng chy ti tham gia l trao gii ch? Vì người giành gii là bà xã ca nh đó!]

[Còn n
a, còn na, hôm l k nim Thnh Thế, Lc Đình Kiêu là người m màn khiêu vũ, va hay li bc trúng Ninh Tch …]

[Hôm
đó Lc Đình Kiêu còn "v mt" Tô Dĩ Mt ngay ti đấy còn gì, anh y nói căn bn không có quen cô ta! Rõ ràng là mun bày t tình yêu chân thành ca mình vi bn gái đấy thôi!]

[
Đệch! Đừng nói na, tôi sp nghn chết ri này!]

Nh
t thi, tt c mi người đều b ép ăn thc ăn cho chó ti nước mt chy ròng ròng.

M
nó kiu show ân ái này hung tàn quá ri đấy! Ung công bn h còn tưởng Lc Đình Kiêu luôn là người khiêm tn, nhã nhn na ch!

Hóa ra, hai ng
ười từđầu đã show cho c thế gii này biết ri, ch có h c ngc nghếch mãi chng phát hin ra mà thôi.

...

T
i công ty Thnh Thế.

Lúc này, t
t c ngh sĩ ca Thnh Thế ai ai cũng đều đang trong trng thái phn khích.

"
Đậu m! Cái đám người ngu ngc Tinh Huy kia đúng là làm tôi cười chết mt, trước đây còn tính lôi kéo anh Tch ca ti mình! Lôi ai không lôi mun lôi c bà ch nhà này cơ!"

"Anh T
ch cũng khiêm tn tht! Cái con m Ninh Tuyết Lc kia ch là con gà rng thôi mà ngày nào cũng khoe khoang cuc đời giàu có. Còn Tô Dĩ Mt na, sếp nhà mình còn chng biết cô ta là ai thế mà ngày nào cũng không biết xu h kêu mình là bà ch. Hàn T Huyên thì càng méo phi nói, hoàn toàn chđồ nhái ca anh Tch! Nhưng anh Tch ca chúng ta thì sao, rõ ràng là con cái nhà danh giá, m rut ca Tiu thái t, là bà ch quang minh chính đại ca ti mình đấy! Thế mà ti gi mi chu công khai thân phn!"

        Chương 2153: Thc ăn cho chó chế biến kiu này thì tôi cũng phc ri!

"Vì thc lc ca anh Tch lù lù ra đó, người ta da vào bn thân là được ri, căn bn đâu cn my th kia đâu!"

"
Đúng đấy, đúng đấy!"

C
ảđám đang lp "hi bàn tròn" tám nhm, bng nhìn ra ca ri đồng lot mng r kêu lên...

"Anh T
ch!"

"Hú! N
Thn!"

"Bà ch
!"

Không bi
ết ai gi mt tiếng "bà ch" kia mà khiến mi người cũng đều rn rn gi "bà ch" theo.

Ninh T
ch b s nhit tình ca mi người làm d khóc d cười, cô vui v chào hi mi người, sau đó định lên lu tìm T Thao.

K
ết qu cô va mi bước được vài bước, phía sau bng truyn ti tiếng bước chân dn dp.

"
Đệch! Là Đại Boss!"

"Boss
đại nhân tht kìa!"

M
i người xung quanh m to mt nhìn chm chm phía sau lưng cô, kinh ngc kêu gi, Ninh Tch quay li thì thy Lc Đình Kiêu đang bước nhanh ti.

"H
m, sao thế?" Ninh Tch ng ng chp mt.

"Kh
ăng quàng." Lc Đình Kiêu cm chiếc khăn quàng c bng len nh nhàng choàng lên c cô.

Ninh T
ch s s lên chiếc khăn quàng m áp: "Không sao đâu mà, trong công ty có h thng sưởi."

L
c Đình Kiêu li ly hp cơm xinh xn t tay Trình Phong đưa cho cô.

Ninh T
ch vi nhn ly: "i, em quên mt! Gn đây em c hay b bun ng, đầu óc cũng có chút m m ri!"

L
c Đình Kiêu nhíu mày: "Ch thuc vi thc phm b sung dinh dưỡng này em còn nh cách dùng không?"

Ninh T
ch gãi đầu: "Chc nh."

"
Để anh nhc li em mt lượt..." Lc Đình Kiêu đang nói, nói mt lúc ri anh li miết mi tâm: "Thôi bỏđi."

Sau
đó anh nhìn Trình Phong dn dò: "Đẩy lùi thi gian hp hôm nay li."

"
? Nhưng Boss ơi, đã lùi lch mt ln ri..." Trình Phong còn chưa nói hết đã b ánh mt sc lnh ca Boss nhà mình làm cho im bt: "Em biết ri! Em thông báo luôn đây!"

Gi
làm gì còn chuyn gì quan trng hơn bà ch na, đừng nói là m cuc hp, k c gi công ty có sp xung có khi sếp cũng chng thèm chp mt ly mt cái đâu.

Th
y Lc Đình Kiêu lùi lch hp, Ninh Tch vi nói: "Anh cứđi hp đi, công vic quan trng hơn, em không sao tht mà!"

L
c Đình Kiêu: "Bui th sát chiu này cũng đổi lch đi."

Trình Phong: "Vâng, boss!"

Ninh T
ch: "..." Coi như em chưa nói gì đi.

Sau
đó, Lc Đình Kiêu c vy mà đẩy lùi hết micông vic ngày hôm đó, t mình đưa Ninh Tch lên tng.

Cùng lúc
đó, tt c nhân viên ca Thnh Thế...

"
! Bi thc ri!"

"Th
c ăn cho chó chế biến kiu này tôi cũng phc luôn ri đấy!"

"
Đại Boss chiu bà xã đến phát điên ri! Tôi phi lên weibo “đấu t*” thôi! Hip hi bo v cu FA đang ởđâu!"

*
Đấu t: t thường dùng sau cách mng ca Trung Quc, dùng để ch hành động lôi nhng người không đi theo chính sách ca chính ph ra trước mt tp thểđể x pht, thói hư tt xu, trai gái lang ch cũng có th dùng.

...

"Anh yêu à, anh
đưa em ti thế này, anh Thao mà thy s s chết khiếp đấy!" Trước lúc vào văn phòng ca T Thao, Ninh Tch lm bm mt câu.

Sau khi vào,
đúng là không khác gì so vi Ninh Tch d liu là my, lúc T Thao va thy Đại Boss phía sau Ninh Tch thì anh chàng sợđến suýt tè c ra qun.

Ch
u thôi, vì anh chàng cht d mà!

Ai b
o hôm đó anh ta nói Đại Boss nhiu li khó nghe như vy!

Anh còn m
ng Đại Boss là k khn nn ti t na cơ!

"B... Boss
đại nhân!!!"

Ninh T
ch n Lc Đình Kiêu xung sofa, còn cô thì ngi xung trước bàn làm vic ca T Thao: "Anh Thao, anh c mc k anh y đi, chúng ta tiếp tc bàn nt vic hôm trước."

Tr
ước hôn l, cô phi x lí hết đống vic này.

Lúc này, T
Thao đã sp khóc đến nơi ri!

Cho xin
đi, Đại Boss lù lù ra đó sao anh có th coi như không tn ti được.

Th
y Lc Đình Kiêu hoàn toàn không h chú ý ti mình, hơn na còn đang nói chuyn vi tr lí nên T Thao mi th lng được mt chút, anh bt đầu thu dn đống công vic cui cùng ca Ninh Tch.

        Chương 2154: Ai cũng không thoát khi cnh bịăn thc ăn cho chó

"Căn bn cũng không có nhiu vic, ch có mt bui hp báo ra mt sn phm mi ca LG là phi ti M mt chuyến thôi..."

Đại Boss nào đó bng nói: "Bo bn h ti Trung Quc m hp báo."

T
Thao nut nước bt: "Ơ, chuyn này e là không được ?"

L
c Đình Kiêu: "Trình Phong."

Trình Phong l
p tc nói: "Không sao, tôi s liên h vi bên đó, LG cũng là công ty có hp tác vi Lc th."

L
c Đình Kiêu: "Còn vn đề gì không?"

T
Thao lc đầu lia la: "Không , không !"

Đại Boss ca mình trâu bò quá đi!

T
Thao li lt lch trình: "Sau đó là bui l công chiếu Sát Th ngày đầu tiên, phi tham gia, ti lúc đó có th s hơi đông người... nhưng chc chn sẽđược sp xếp an toàn!"

"
Để lch hôm đó trng cho tôi." Lc Đình Kiêu nói vi Trình Phong.

"Vâng!" Trình Phong v
i ly bút ra ghi li.

T
Thao: "..."

Đại Boss à, nếu lúc đó anh cũng ti tham gia thì hi trường s còn điên cung hơn na đấy, có biết không h?

Ti
ếp đó T Thao li báo cáo cho Ninh Tch tng chương trình mt, Lc Đình Kiêu thì đối chiếu lch ca mình vi lch trình ca Ninh Tch, sau đó để trng hết khong thi gian đó ra.

M
i đầu Ninh Tch còn mun nói vài câu nhưng cui cùng cô cũng thôi chng thèm "vùng vy" na.

T
Thao nói mt thôi mt hi, Ninh Tch bt đầu b bun ng, cô nheo mt ngáp mt cái.

L
c Đình Kiêu ngay lp tc hô Trình Phong dng li: "Bun ng à? Đi ng mt lát đi ri có gì tính sau."

Ninh T
ch day day mt: "Nhưng lát na em còn phi hp."

T
Thao gt đầu: "Boss, lát na công ty còn có mt cuc hp quan trng ."

L
c Đình Kiêu đi thng ti ch Ninh Tch: "Đi ng, anh hp giúp em."

Ninh T
ch bt cười: "Phì... anh hp giúp em thế nào?"

L
c Đình Kiêu: "Có quy định không cho người nhà đi hp h à?"

T
Thao: "D không có..."

Mà k
c là có thì... anh là Đại Boss cơ mà, anh mun đổi quy định ai còn dám nói gì anh?

T
Thao b nghn cng c c hng, đang định lên group công ty trách móc vài câu, kết qu phát hin mi người đều ging như anh, tt cảđều bnghn đến tc th hết ri.

Cu
c hp sau đó, tt c mi người li b hành động đi hp thay v ca Đại Boss làm cho nghn thêm ln na...

L
c Cnh L và Giang Mc Dã còn chưa kp thoát khi group công ty: "..."

Đang yên lành sng sót li b tng nguyên mt hng đầy thc ăn ca chó!

Cu
i cùng, kế hoch b nhà ra đi ca Lc Cnh L cũng b bóp chết, bi vì anh b Nhan Như Ý tóm v giúp b trí hôn l.

Còn v
chú Lông Vàng nào đó, tránh được mùng mt không tránh ni ngày rm. Hôn l hôm đó vn phi ngoan ngoãn lăn vềăn thc ăn cho chó no nng c bng.

Để tránh b làm phin, hôn l ca Ninh Tch và Lc Đình Kiêu được t chc trên mt hòn đảo nhỏđứng tên Lc Đình Kiêu.

Trên
đảo có mt giáo đường o mng như trong truyn c tích, là nơi được Lc Đình Kiêu t mình thiết kế, hai năm trước đã bt đầu thi công và hoàn thành.

Ng
ười có mt đều nhìn ra được, c hòn đảo này hoàn toàn được kiến to chỉđể t chc hôn l.

"Chu
n b xong hết đồ chưa? Không đúng! Không phi là b khuyên tai này, cái này để lúc chúc rượu đeo, b ngc trai kia đâu?"

"
Ởđây, em gi giúp đây!"

Trong phòng, Trang Kh
Nhi và Ninh Thiên Tâm t năm gi sáng đã bt đầu bn rn chun b giúp Ninh Tch, tuy mi thứđều đã được chun b t trước, nhưng ti lúc bt đầu thì mi vic vn quá nhiu, khó tránh khi có chút ln xn.

Thêm vi
c Ninh Tch giờđã có thai, mi vic li càng phi cn thn hơn.

Ngoài c
a, Lc Đình Kiêu si bước tiến vào, anh mc mt b vest cưới, trước ngc cài hoa chú r, đẹp đến chói mt.

        Chương 2155: Hôn l (1)

Va bước vào ca, anh nhíu mày nhìn dáng v mt mi ca Ninh Tch: "Em n không? Không thì li đẩy lùi hôn l nhé?"

Gi
là lúc nào ri, khách kha đã hết trên đảo ri anh còn nói kéo dài na?

Ninh T
ch th dài: "Anh yêu à, ti bao gi anh mi chu bình tĩnh li đây?"

L
c Đình Kiêu cúi xung, trong mt anh phn chiếu li dáng v v mình đang đeo mng che mt, trông cô lúc này đẹp hơn bao gi hết: "Không bình tĩnh được, c nghĩ ti vic gi em đang mang thai con ca anh, nghĩđến vic có th cùng em sng ti bc đầu..."

Ninh T
ch kh cười: "Anh hôn em mt cái đi."

L
c Đình Kiêu sao có th c tuyt yêu cu đáng yêu này ca cô ch, anh cúi xung hôn mt cái lên trán cô.

Ninh T
ch cười híp mt: "Gi thì tt ri, được np năng lượng nên hết mt ri!"

L
c Cnh L va đẩy ca vào đã thy thc ăn cho chó văng khp nơi thế này, nht thi ng c nước mt: "Anh, mi người xong chưa thế? Khách kha đang đợi ngoài hết ri kìa!"

"
Đại sư huynh vi Tam sư t ca tôi đã đến chưa?" Ninh Tch vi hi.

L
c Cnh L lc đầu: "Hình như chưa thy đâu."

"
." Ninh Tch thoáng có v tht vng.

Lúc tr
ước cô có liên h vi Đường D và Phong Tiêu Tiêu ri, hi Đường D thì không biết đang phiêu dt trên vùng bin nào, còn Phong Tiêu Tiêu thì đang chp hành nhim v, chc cũng không ti được.

"
Đừng lo, chc chn bn h s ti." Lc Đình Kiêu xoa đầu cô an i.

Đúng lúc Lc Đình Kiêu va dt li, ca s bng truyn ti tiếng cánh qut m m, ch thy mt chiếc trc thăng đang t t h xung, mt người không ch trc thăng h xung hết đã nhanh nhn nhy xung, phi t ca s vào.

Ng
ười va ti có thân hình nóng bng, mái tóc dài gn sóng, dáng v vô cùng oai hùng: "Tiu sư mui ~"

"Tam s
ư t!!!" Ninh Tch vui mng hô lên.

Phong Tiêu Tiêu v
a thy Ninh Tch lin mng: "Má nó ch! Tiu sư mui, gã đàn ông ca mui cũng điên tht đấy, t dưng phái người đi giết mc tiêu ca t, sau đó lin quăng t lên trc thăng ch ti đây luôn. M nó, làm t ng c ra, còn tưởng bmafia tht ch! Kết qu hóa ra đối phương kêu mi t ti giam gia hôn l ca mui! Kích thích vi nhá!"

Ninh T
ch hc tuyến đầy đầu nhìn sang Lc Đình Kiêu: "..."

Cô còn t
ưởng ban nãy Lc Đình Kiêu nói h sẽđến chđể an i cô thôi cơ.

Phong Tiêu Tiêu b
ước ti, ôm cht ly Ninh Tch: "Tiu sư mui tân hôn vui v ~ hôm nay mui đẹp lm!"

"C
m ơn sư t ~" Trong lòng Ninh Tch ngp tràn m áp.

Cô có r
t ít bn bè thân thiết nhưng mi người đối vi cô mà nói đều quan trng vô cùng.

Ngh
ngơi mt lúc, Ninh Tch và Lc Đình Kiêu cũng ra ngoài để tiếp đón khách kha.

"Chúc m
ng chúc mng!"

"Chúc mng hai người!"

M
i người nhao nhao lên chúc mng, bn bè thân thích ca Ninh Tch và Lc Đình Kiêu là T Thao, Lương Phi Tinh, Tn Mc Phong, Giang Mc Dã, Mc Lăng Thiên và nhng người khác cũng lc tc ti.

"Ti
u Tch, hoa cài ngc ca em đâu?" Ninh Thiên Tâm bng nhìn lên ngc ca Ninh Tch git mình nói.

Ninh T
ch cúi đầu nhìn: "Ơ... va xong vn còn đây mà!"

"Ch
c đánh rơi trên đường ri, không sao, trong phòng vn còn đồ d tr, để chịđi tìm."

Ninh Thiên Tâm v
i chy ngược li vào phòng ly hoa cài ngc.

đi vi qua nên lúc r vào hành lang cô không cn thn đâm vào lng ngc mt người tràn ngp mùi thuc lá.

Ninh Thiên Tâm v
i cúi đầu xin li: "Xin li..."

K
ết qu, người bđâm phi li chng nói mt li.

Ninh Thiên tâm ng
ng lên, mt giây sau, cô lin ngn ra.

Điếu thuc trên tay Mc Lăng Thiên rơi xung đất, anh ta hong ht nhìn cô gái trước mt: "Thiên Tâm..."

        Chương 2156: Hôn l (2)

"Hoa cài ngc ca Ninh Tch b rơi, em đi ly đồ d b giúp con bé, sao anh... li đứng mt mình ởđây? Mi người đang phía trước kìa." Ninh Thiên Tâm m li.

M
c Lăng Thiên lúc này mi định thn li: "Anh... Ti qua bn h quy phá ti sáng luôn, anh không ngủđược, anh mun tìm ch ngh mt lát."

"Trên t
ng có phòng ngh cho khách đấy."

"
m."

Sau
đó, hai người li rơi vào im lng.

"V
y em đi trước nhé. " Ninh Thiên Thâm hơi cúi đầu, cô vượt qua Mc Lăng Thiên ri chy đi.

Không bi
ết cô ri khi đó bao lâu, Mc Lăng Thiên vn ngn ngơđứng đó, nh li ging nói và v mt ca cô gái va nói chuyn vi mình...

y tht s... đã buông tay ri nh...

Nh
ư vy... tht tt...

Th
y hôn l sp bt đầu, Ninh Tch chy vào phòng trang đim định dm li phn thì Đường Lãng đã hđẩy ca vào.

"Ti
u sư mui, mui xem ai ti này ha ha ha ~ ~"

Ninh T
ch nghi ng nhìn ra phía sau lưng Đường Lãng, mt giây sau, mt cô sáng lên: "Đại thn!!!"

Ngoài ra, còn có m
t cô gái đi cùng Hàn Kiêu na, tuy phong cách và khí cht khác xưa rt nhiu nhưng ch lướt mt mt cái cô cũng có th nhn ra ngay...

"Annie..."

"Tân hôn vui v
." Trông Annie có v hơi xa l, nhưng gia hai hàng lông mày rõ ràng vn có th thy được chút v quen thuc.

"C
m ơn." Tiu Tch nht thi không biết nên nói gì, tuy người trước mt vn là Annie, nhưng rõ ràng li không phi là Annie ca cô.

"Xin l
i..." Cô gái kia hơi rũ mt xung.

"Cách
đây không lâu tôi va mi nh li tt c, tuy tôi b mt trí nh... nhưng qu tht là tôi đã làm ra nhng chuyn tn thương ti mi người."

Đường Lãng vi ging hòa: "Haiz, bà ni à, hôm nay là ngày vui như vy, đừng nhc ti nhng chuyn không vui na mà ~"

Ninh T
ch cũng nói đỡ: "Chuyn quá kh thì cứđể nó qua đi! Ch cn gi em... cô vi Đại thn bên nhau hnh phúc là được ri!"

Bi
ết tin Annie đã hi phc li trí nh, Ninh Tch ít nhiu cũng thy th phào nh nhõm.

"Haizz, U Ca, bao gi
thì chúng mình kết hôn nh?" Hàn Kiêu đứng bên bng nói.

U Ca l
nh lùng đáp: "Chng phi anh nói chuyn kết hôn gì đó va nhàm chán va phin phc, cảđời này cũng không mun sao?"

Đường Lãng, Ninh Tch: "..."

EQ c
a Đại thn đúng là đáng lo tht! Sao có th nói vi con gái nhà người ta như vy ch?

Đại thn nào đó kia lin trưng ra v mt vô ti: "Hm? Anh có nói thế sao? Ch không phi anh nói, hôn l nhàm chán li phin phc, ngoài kết hôn vi em ra thì cảđời này anh đều không mun làm vy vi bt c cô gái nào khác à?"

Đường Lãng, Ninh Tch: "..."

Đại thn tht li hi!

Chúng tôi sai r
i Đại thn à!

...

Trong ti
ếng sóng đánh dp dìu vào bãi cát, tiếng chuông giáo đường, tiếng nhc hôn l trang nghiêm vang vng khp nơi.

Hôn l
chính thc bt đầu.

M
i người đều hướng mt nhìn cp đôi được người người ngưỡng m kia.

L
c Cnh L ngi trên ghế nước mt ròng ròng: "Hu hu hu, cm động quá! Cui cùng anh trai mình cũng đợi được ti ngày này ri!"

Giang M
c Dã chán ghét nhét cho anh mt bch giy ăn: "Cu nên lo cho bnthân mình trước đi cu Hai! Chuyn ca cu C xong xuôi mt cái là ti lượt hai chúng ta b bc hôn đấy!"

L
c Cnh L: "..."

Đợi hôn l kết thúc, anh phi b nhà ra đi ngay mi được!

T
i v trí cui cùng trong giáo đường, không ai chú ý có mt bóng người tóc trng lướt qua.

Anh không
ăn mc phóng túng như v thường ngày mà mc mt b vest cc kì chnh t, tóc tai cũng không tán lon mà được chi ra sau, trước ngc ôm mt bó hoa tươi.

Lúc này, anh
đang lng lng nhìn người đàn ông tng bước tiến ti ch cô gái đang đứng gn cha x...

Anh c
m hoa... mc vest ti d...

Nh
ưng li... chđã vut mt...

Vân Thâm có chút m
t kiên nhn, ném bó hoa cho người đàn ông bên cnh: "Chc, phin quá, ai quy định đi ăn cưới nht định phi tng quà vy ch? Tng hết đống hàng va cướp được cho họđi!"

Đường D: "... Vâng."

Cái gì mà hàng v
a cướp được ch, rõ ràng toàn là vt quý anh ct gi my năm mà.

Vân Thâm nh
ư mt con rng có thói quen ct gi kho báu ca mình, lúc này li đem tng tt c nhng th tt nht ca mình cho người ta.

Ng
ười đàn ông y không biết yêu là gì cho đến khi anh ta gặp được một cô gái khiến anh ta hiểu được điều đó, nhưng cô gái y li chng thuc v anh na ri.

Nh
c hôn lễđến hi kết thúc, đôi v chng mi đứng trước mt cha x.

"Anh L
c Đình Kiêu, anh có nguyn ý ly cô Ninh Tch làm v mình, nguyn cảđời này s yêu thương cô y, trung thành vi cô y, bt k có sang hèn, có bnh tt hay đau kh cũng không ri xa nhau, sng bên nhau đến tn cui đời hay không?"

"Tôi nguy
n ý."

"Cô Ninh T
ch, cô có nguyn ý ly anh Lc Đình Kiêu làm chng, nguyn cảđời này s yêu thương anh y, trung thành vi anh y, bt k có sang hèn, dù bnh tt hay đau kh cũng không ri xa nhau, sng bên nhau đến tn cui đời hay không?"

Ninh T
ch lng lng nhìn người đàn ông trước mt; nhìn người đang ông ln đầu gp mt đã mun ly thân ra đền đáp cho cô; nhìn người đàn ông bt lun xy ra chuyn gì cũng luôn bên cô; nhìn người đàn ông dù cô có rơi vào hôn mê cũng phi hoàn thành li th cưới cô làm v...

Th
t may...

May mà l
n này, em không để anh mt mình na.

Cô r
ưng rưng nước mt, ging nói trnh trng chưa tng thy, như th giao phó c sinh mnh ca mình: "Tôi nguyn ý."

 

        Chương 2157: Ngoi truyn 1. Nháo động phòng (1)

Sau khi kết thúc hôn l, khách kha li lc tc kéo nhau ra v.

Nh
ưng mi vic không dng li ởđó, Phong Tiêu Tiêu ung say, hào hng lôi đám bn bè ca cô dâu chú r chy ti phòng tân hôn ca đôi v chng tr nháo động phòng.

Th
ế là, đợi ti lúc chú r Lc Đình Kiêu ti trước ca thì thy Phong Tiêu Tiêu cm đầu by tám cô gái đang cười hi hi ha ha chn ởđó.

Phong Tiêu Tiêu khoanh tay tr
ước ngc, cười ha h nói: "Tht ngi quá Lc tng à, chúng tôi là nhà gái ca Tiu sư mui. Gi anh mun vào động phòng, trước hết phi thông qua th thách ca chúng tôi đã!"

L
c Hân Nghiên lp tc ph ha: "Đúng đấy, đúng đấy! Mun cướp nam thn ca bn này đi đâu có d như vy!"

"
Đồng ý." Người va nói là Annie.

"
Đệch! Annie, sao ngay đến c cô cũng chy đến làm lon cùng lão Tam vy h!" Đường Lãng cn li.

L
c Cnh L cũng hết cái để nói: "C em na Hân Nghiên... Chng phi em nên phía bn anh hay sao?"

L
c Hân Nghiên lè lưỡi: "Ai nói ch, em v phía ch dâu cơ!"

Lúc này, bên phía Phong Tiêu Tiêu có Trang Kh
Nhi, Ninh Thiên Tâm, Annie, Lc Hân Nghiên... tng cng là tám cô gái, ai ny cũng đều là “v sĩ” và là fan não tàn ca Ninh Tch c, đã thế còn coi Lc Đình Kiêu là tình địch.

Phía L
c Đình Kiêu có Lc Cnh L, Giang Mc Dã, Đường Lãng, Mc Lăng Thiên, Tn Mc Phong và mt vài người khác na.

"Th
thách gì nào?" Ánh mt ngà say ca Lc Đình Kiêu hin lên ý cười, vì tâm trng tt nên hôm nay anh không để bng chuyn my cô gái này chy ti đây gây ri, hoàn toàn mc k h mun quy thế nào thì quy.

Phong Tiêu Tiêu
đảo mt, sau đó nói: "Tng cng có ba ca! Phi thông qua c ba ca mi có th bế m nhân đi được!"

"C
a th nht là gì?" Lc Cnh L cnh giác hi.

Phong Tiêu Tiêu h
m h, v mt rt chi là nguy him: "Ca th nht gi là Đoán, chúng tôi s hi ba câu hi để các anh đoán, nếu đoán đúng thì qua. Câu hi đầu tiên để tôi trước, các anh hãy đoán xem gi tôi đang nghĩ gì?"

Đường Lãng va nghe xong lin làm m lên: "Đệch m! Lão Tam, mui quá đáng nó va thôi nhé! Mui có biết ngày này đối vi mt người đàn ông mànói quan trng đến thế nào không? Huynh không th nhìn ni na ri!"

L
c Cnh L nhíu mày: "Đoán thế nào được, chúng tôi có đoán gì đi na cô cũng đều có th nói là không đúng mà?"

Giang M
c Dã và Tn Mc Phong cùng nhng người khác gt đầu ph ha: "Câu hi này đúng là biến thái!"

Nói r
i, my gã đàn ông đồng tình nhìn v phía Lc Đình Kiêu

Phong Tiêu Tiêu
đắc ý nói: "Thế nào? Chc không phi mi ca đầu tiên đã t b ri đấy ch? Nếu thế thì ti nay Tiu sư mui s thuc v ti này đấy nhé!"

Đường Lãng lp tc nói: "Mui đang nghĩ ti đàn ông!"

Phong Tiêu Tiêu l
c lc ngón tay: "Đoán sai ri!"

L
c Cnh L: "Cô đang mun ly chng?"

Phong Tiêu Tiêu: "Sai!"

"
Đệch! Tn Mc Phong anh lên đi! Chng phi anh là bác sĩ tâm lý à?"

"Bác s
ĩ tâm lý thì sao? Tôi k c có biết đọc suy nghĩ, nói trúng ri, cô y không tha nhn bo sai thì tôi cũng bó tay chu trói thôi!"

"V
y phi làm thế nào! Mi câu đầu tiên đã biến thái vy ri..."

Lúc này, L
c Đình Kiêu từđầu ti gi vn chưa h nói gì bng rũ mt xung, chm rãi nói: "Gi trong lòng cô đang nghĩ, không cho tôi vào ca."

Phong Tiêu Tiêu
đang đắc ý cười, định but ming nói "sai" tiếp thì bng sng c người, lúc này cô mi phn ng li được câu Lc Đình Kiêu là gì.

"
Đệch! Lc Đình Kiêu! Anh nguy him quá ri đấy?" Phong Tiêu Tiêu sp đổ.

N
ếu như cô nói anh đoán sai vy chng phi có nghĩa là cô sẽđể anh vào ca sao. Vy my ca sau đâu cn dùng na, cô phi để anh vào thng trong luôn ri.

N
ếu nói đoán đúng, vy đành phi để h thông qua câu này vy...

L
c Cnh L bt cười ln: "Ha ha ha, anh Hai em li hi quá ~"

Phong Tiêu Tiêu t
c gin cn răng, ch có th nói: "Coi như anh gii! Đoán đúng ri!"

        Chương 2158: Ngoi truyn 2. Nháo động phòng (2)

"Còn ai na! Câu hai ai lên nào?" Đường Lãng hưng phn hi.

Phong Tiêu Tiêu
đánh mt nhìn cô gái bên cnh, chn trúng Trang Kh Nhi: "Kh Nhi, em lên đi!"

"H
... em h?" Trang Kh Nhi chn ch bước ra, có chút khó x: "Đợi em nghĩ xem đã!"

Đắn đo mt hi, cui cùng Trang Kh Nhi nói: "Câu hi ca tôi là, ln tham gia liên hoan phim Kim Tông, Ninh Tch mc b l phc nào?"

L
c Đình Kiêu không thèm nghĩ lin tr li: "B ráng chiu đỏ trong Niết Bàn."

Trang Kh
Nhi gt đầu: "Đáp đúng ri."

Phong Tiêu Tiêu tr
n trng mt: "Thế là qua ri y h? Kh Nhi, em nhân t quá ri đấy! Câu gì mà d vy!"

Đường Lãng đen mt mng: "Sao mui không nói là mui quá biến thái đi? Mui tưởng em gái nào cũng biến thái như mui chc?"

Trang Kh
Nhi bt đắc dĩ nói: "Tht ra câu hi này cũng không d, k c là fan cng ca Ninh Tch thì cũng đâu th nhđược tên nhng b l phc trong tng hot động ca cô y đâu."

Phong Tiêu Tiêu h
ết cách, đành phi cho qua.

C
a đầu tiên gi ch còn mt câu hi cui cùng, buc phi cn thn.

Phong Tiêu Tiêu nhìn Ninh Thiên Tâm: "Câu h
i th ba, my người đoán xem Thiên Tâm thích nht bc tranh nào! Đoán mt ln thôi!"

Đường Lãng kháng ngh: "Mui quá đáng quá ri đấy! Câu này khác quái gì câu mt! Hơn na li còn đoán mt ln!"

Phong Tiêu Tiêu nguýt cho anh m
t phát: "Yên tâm đi, không bt nt my người na! Ln này tôi sẽđể Thiên Tâm viết sn đáp án, ch cn các anh đáp đúng thì chc chn sẽđược thông qua!"

L
c Cnh L lm bm: "Nói thì nói thế nhng đoán cũng đâu có dễđâu?"

Phong Tiêu Tiêu nhíu mày: "Cho xin
đi! Các người cũng không nhìn xem người trong phòng gi là ai? Đệ nht m nhân Trung Hoa, n thn quc dân đó nha các cha ni! Chút khó khăn này còn d dãi cho các người quá ri y ch?"

L
c Đình Kiêu gt đầu t ý tán đồng: "m."

L
c Cnh L: "..." Anh à, rt cuc anh đang đứng bên nào thế h!

Có m
t ông anh trai không có nguyên tc như anh, em tht s v tim mt thôi!

B
t đắc dĩ, Lc Cnh Lđành chy ti hi Tn Mc Phong: "Này này bác sĩ Tn, anh vi ch gái xinh đẹp này thân nhau nht, cô y thích bc tranh nào nht chc anh phi biết ch?"

T
n Mc Phong có chút khó x: "Tôi ch biết Thiên Tâm thích Monet, nhưng tranh ca Monet nhiu như vy, cô y viết tên bc nào thì tôi cũng không chc chn được!"

L
c Cnh L s mt: "Thôi thm ri, câu hi này k c có là anh trai tôi chc cũng bó tay chu chết thôi?"

"H
ết gi! Các anh đã bàn bc xong chưa?" Phong Tiêu Tiêu cm mnh giy viết sn đáp án ca Ninh Thiên Tâm bước ti.

"Mau mau mau, ngh
ĩ ra chưa?" Lc Cnh L và my người khác gic.

T
n Mc Phong b mi người công kích st đầu m trán, nhưng chuyn này liên quan h trng ti hnh phúc ca Đại ma vương, nếu anh làm hng chuyn chng phi s chết chc sao?

"
n tượng? Mt tri mc? Ba trưa trên thm c? Hay hoa súng? Hoa súng kh năng có v ln đấy... nhưng tôi không dám chc chn 100%..." Tn Mc Phong khó x ti gn Ninh Thiên Tâm: "Thiên Tâm à, có th cho chút manh mi được không?"

Ninh Thiên Tâm t
ra khó x: "Chuyn này..."

Phong Tiêu Tiêu li
n tách hai người ra: "Làm cái gì đấy, làm cái gì đấy h! Cm dùng m nhân kếđấy nhé! Đứng đắn tí cho tôi! Đêm ngược mười giây này, nếu không ra được đáp án thì xem như các anh thua đấy nhé! 10, 9, 8, 7, 6, 5, 4, 3,..."

"
Đợi đợi đợi đợi đã! Để chúng tôi nghĩ cái đã nào!!!"

"
Đờ m tht s không th cho chút gi ý nào sao?"

Đúng lúc này, gia tiếng người n ào náo nhit bng vang lên ging nói hơi khàn ca mt người đàn ông.

"C
ũi ca Zero."

Ng
ười va nói là Mc Lăng Thiên.

 

        Chương 2159: Ngoi truyn 3. Nháo động phòng (3)

Khoảnh khắc Mạc Lăng Thiên vừa mới dứt lời, ngoài cửa phòng cô dâu đột nhiên im lặng, tất cả đều nhìn về phía anh ta.

B
ởi vì giọng điệu của anh ta vô cùng chắc chắn.

Lục Cảnh Lễ sốt hết cả ruột: "Ôi má! Anh Thiên! Anh có ch
ắc không đấy! Không biết thì đừng trả lời linh tinh! Zero là ai? Lồng giam lại là cái khỉ gì? Hoàn toàn chưa từng nghe đến bao giờ!"

Vẻ m
ặt của Tần Mộc Phong đầy phức tạp nhìn về phía Mạc Lăng Thiên: "Tôi cũng chưa tng nghe thấy Thiên Tâm nhắc đến bao giờ."

"Tên nhóc thối tha! Coi nh
ư cậu may mắn! Thế mà trả lời đúng kìa!" Phong Tiêu Tiêu nhìn chằm chằm vào tờ giấy ghi đáp án, tức đến mức ngứa hết cả răng.

"Uầy!
Đờ mờ! Thế mà đúng á? Thế mà cũng được à? Người anh em, làm sao anh biết được thế? Lẽ nào anh chính là người có thuật đọc tâm?" Đường Lãng nhìn Mạc Lăng Thiên vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc.

M
c Lăng Thiên im lng, ánh mt anh dính chặt vào người con gái phía đối diện.

Nh
ững người biết chuyện của Mạc Lăng Thiên và Ninh Thiên Tâm như Lục Cảnh Lễ hay Giang Mục Dã khi nhìn thấy vẻ mặt của Mạc Lăng Thiên đều cảm thấy là lạ, Tần Mộc Phong thì thoáng nhăn mày li.

Lục
Đình Kiêu liếc nhìn Mạc Lăng Thiên với vẻ mặt khó đoán, trong mắt dường như chẳng hề có chút ngạc nhiên nào, tiếp tục nhìn Phong Tiêu Tiêu hỏi: "Cửa thứ hai là gì?"

Nh
ắc đến cửa thứ hai, Phong Tiêu Tiêu lại bắt đầu trở nên hưng phấn, xoa cằm, ánh mắt lướt qua mấy tên đàn ông, cười ct trông rõ đen tối.

"A hi hi ~~ C
ửa thứ hai à, mấy cậu cứ tùy ý chọn một người ra hóa trang thành nữ, hơn nữa còn phải thuyết phục được chị em chúng tôi đều vui vẻ khâm phục mà nói “đẹp đẹp đẹp”! Thế coi như là qua cửa rồi!"

Phong Tiêu Tiêu v
ừa mới dứt lời, ánh mắt của tất cả các bạn nam đều tập trung sang... Giang Mục Dã.

Giang Mục Dã bị Lục Cảnh Lễ c
ưỡng ép lôi sang đây, vốn dĩ chỉ định núp trong xó tường làm người qua đường xem náo nhit mà thôi, ai biết được tự nhiên cái xui li từ trên trời rơi xuống, chng làm gì cũng dính chưởng.

"Méo! Các ng
ười đều nhìn tôi làm cái gì? Tôi nói cho các người biết, đừng có mơ!" Giang Mục Dã bị nhìn đến mức lông tơ dựng ngược hết cả lên.

Lục Cảnh Lễ: "Cháu cũnglà một thành viên của nhà trai còn gì? Làm sao có thể không góp ít s
ức lực nào thếđược cơ chứ?"

Đường Lãng phụ họa: "Chỉ là hóa trang thành nữ một tí thôi mà! Chuyện dễ thế còn gì! Dù sao cũng đâu phải là lần đầu tiên!"

Giang Mục Dã s
ắc mặt đen sì: "MÁ!!! Dễ thì các ông làm đi!"

"Nh
ưng vấn đề là phải để các chị em bọn họ cảm thấy “đẹp đẹp đẹp”, thế mới khó, chỉ có Ảnh Đế Giang Mc Dã là có thể làm được thôi!"

"Có nịnh mấy cũng vô dụng thôi!"

Đúng lúc này, Lc Đình Kiêu đứng bên cạnh lên tiếng: "Nợ cháu một chuyện đấy."

Giang Mục Dã nghe thế hai m
ắt lập tức sáng lên: "Thật không? Chuyện gì cũng có thể ạ?"

Lục
Đình Kiêu: "Có thể"

Giang mục Dã do d
ự ba giây sau đó quả quyết nói: "Được!"

Được Lục Đình Kiêu nợ mình một chuyện điều đó có nghĩa là anh ta cầm được “kim bài - miễn giục kết hôn” của mẹ thân yêu.

Tất cả mọi ng
ười đợi mòn con mắt cả nửa ngày, cuối cùng Giang Mục Dã cũng hóa trang xong đi ra ngoài.

Khoảnh kh
ắc đó, không kể là nam hay nữ hai mắt đều sáng rực.

"Aaaa....
Đẹp đẹp đẹp!"

"Nam thần nhà tôi
đẹp chết mất thôi!"

"
Đời này không còn hối tiếc gì nữa!”

Tuy r
ằng phải hy sinh rất lớn nhưng may mà hiệu quả rất tốt, tất cả các cô gái đều cực kỳ hài lòng.

Ngay
đến Phong Tiêu Tiêu hay xoi mói lần này cũng không dám nói gì: "Hm hm! Còn có công bằng na hay không! Thế mà còn xinh hơn cả bà nữa!"

"Ng
ắm đủ chưa? Qua cửa được chưa?" Mặt mũi Giang Mục Dã đen nhưđít nồi

Phong Tiêu Tiêu hiếm khi hào phóng xua tay: "Qua rồi, qua rồi!"

Thế nên chỉ còn một c
ửa cuối cùng.

Mấy anh chàng nhìn nhau, cảm thấy c
ửa thứ ba này tuyệt đối sẽ cực kỳ khó.

        Chương 2160: Ngoi truyn 4. Nháo động phòng (4)

"Cửa thứ nhất và cửa thứ hai đều coi như là “thi văn” đi, cho nên cửa thứ ba này đương nhiên là phải đổi thành “thi võ” rồi!" Phong Tiêu Tiêu ho khụ một cái, thong thả lên tiếng: "Nội dung của cửa thứ ba này là..."

Annie
đứng bên cạnh cũng theo sau mà lên tiếng: "Đánh bại tôi."

Nghe Annie nói xong, vẻ m
ặt của đám người Lục Cảnh Lễ và Đường Lãng: "..."

Đù! Thế này đâu chỉ khó!

Mà là biến thái luôn rồi ấy!

"
Ơ, thế cô gái này mạnh lắm à?" Đám người không hiểu chuyện rõ như Tần Mộc Phong ngu ngơ hi.

"
Đâu chỉ là mạnh không! Mà là Sát Thn luôn rồi ấy!" Đường Lãng nuốt nước bọt đánh ực, tự dưng cảm thấy xương sườn mình nó cứ đau đau.

"Tất cả mọi ng
ười đều không đánh lại được?" Tần Mộc Phong hỏi ngu tp hai.

Đường Lãng gật đầu lia lịa: "Cộng tất cả mọi người vào cũng không đánh lại được!"

Lúc này không biết Lục Cảnh Lễ nghĩ ra cái gì mà hai m
ắt sáng rực lên: "A! đúng rồi, chúng ta có thể tìm cứu viện mà! Đại thần Hàn Kiêu đâu ri?"

Đường Lãng gãi đầu: "Chắc là đang đi mua đồ ăn?"

"H
m, tìm tôi à?" Đằng sau lưng, một người đàn ông để tóc dài tay cầm một túi thức ăn đi đến.

Đường Lãng vội vàng nịnh nọt đi lên đón: "Đúng đúng đúng, ông nội đến kịp thời quá! Mấy cô gái này đang chặn cửa không cho Lc Đình Kiêu động phòng này! Phi vượt qua ba ca mi cho vào! Bây giờ đã vượt qua hai cửa rồi, chỉ còn một cửa nữa thôi! Chính là phải đánh bại Annie đó, này chỉ có thể dựa vào ông nội mà thôi!"

Hàn Kiêu sải b
ước về phía đối diện, nhìn Đường Lãng với ánh mắt như thể nhìn mt thng đần: "Tại sao tôi lại phi đánh vợ tôi?"

"À thì, không phải! Theo quy t
ắc thì... thực ra ông ni nên đứng về phía chúng con đấy!" Đường Lãng vội nói.

Hàn Kiêu “à” một cái, sau
đó nói: "Vậy thì cứ coi như tôi đầu quân cho địch vậy!"

Tất cả mọi ng
ười: "..."

Hy vọng duy nhất... c
ứ thế mà quay mông vào mt h?

"Ha ha ha ha... Annie, làm tốt l
ắm! Bây giờ Đại thần là người của chúng tôi rồi! Mấy người các cậu ngoan ngoãn chịu chết đi!" Phong Tiêu Tiêu hưng phấn đứng chống nạnh, tỏ ra ta đây cuối cùng cũng lội ngược dòng được một cú.

"Ch
ờ một chút." Lục Đình Kiêu cầm điện thoại đi sang một bên.

Tất cả mọi ng
ười thấy thế đều tò mò nhìn theoLục Đình Kiêu.

"Cậu
y đi mời cao thủ về à?" Giang Mục Dã thay quần áo xong đi ra, hi Lc Cnh L.

Lục Cảnh Lễ gãi gãi
đầu, cũng không dám chắc: "Có lẽ thế!"

Đường Lãng xoa xoa cằm: "Tại sao tôi không biết... bên phía Boss vẫn còn cao thủ biến thái hơn cả Annie nhỉ?"

Bị
Đường Lãng nói như thế mi người càng thêm tò mò, tất cả đều nhìn về phía ca đầy mong chờ...

Ước chừng vài phút sau, ngoài cửa nhanh chóng vang lên tiếng bước chân.

Đường Lãng lập tức dỏng tai lên nghe: "Nghe tiếng bước chân này, vững vàng mạnh mẽ, xem ra cũng là một người luyện võ! Ô... dưng mà... tại sao cứ cảm thấy “hạ bàn”... có vẻ thấp nhỉ..."

Lục Cảnh Lễ: "Hạ bàn thấp có nghĩa là gì?"

Đường Lãng: "Thì chính là lùn đấy!"

Hai ng
ười nghiêm túc bàn bạc, Phong Tiêu Tiêu phía đối diện để lộ ra vẻ cảnh giác, chẳng lẽ bên Lục Đình Kiêu thật sự vẫn còn cao thủ nào đấy mà cô không biết sao?

Trong ánh m
ắt của tất cả mọi người, cánh cửa mở ra, mt người t bên ngoài bước vào...

Ngay lập t
ức, một cái Bánh bao nhỏ mềm mi đáng yêu xuất hiện trước mặt mọi người...

Nhìn thấy ng
ười đi vào thế nhưng lại là Tiểu Bảo, tròng mắt của Lục Cảnh Lễ sắp rớt ra ngoài đến nơi.

"Ối dồi ôi! Tiểu Bảo!!!"

Đường Lãng đần ra: "Đồ nhi! Hóa ra là con à?"

Đờ mờ! Chẳng trách lại cảm giác được “hạ bàn” li thấp thế!

Annie: “...”

[FULL CHÍNH V
ĂN]


        Chương 2161: Ngoi truyn 5. Nháo động phòng (5)

Lục Cảnh Lễ nuốt nước bọt đánh ực một cái: "Anh, anh đừng có nói với em... cao thủ mà anh mời đến chính là Tiểu Bảo đấy nhé?"

Đường Lãng nhìn đồ đệ cưng nhà mình với vẻ mặt tràn đầy đồng tình: "Đúng là cha ruột mà..."

Tiểu Bảo không thèm
để ý đến hai người mà đi thẳng đến trước mặt Annie, ri dùng đôi mắt to tròn sáng ngời và ngập tràn sự thân thiết cùng yêu thích nhìn Annie: "Chị Annie~"

V
ừa nhìn thấy Tiểu Bảo, vẻ mặt lạnh tanh của Annie lập tức trở nên dịu dàng: "Tiểu Bảo!"

Đối với Tiểu Bảo, cảm giác của cô vẫn khá là phức tạp.

N
ăm đó, khi cô ẩn núp bên cạnh Lục Đình Kiêu không biết bao lâu ri mà vn không tìm thấy cơ hội để ra tay, mãi cho đến khi gần như là sắp từ bỏ rồi, cô lại phát hiện ra sự tồn tại của đứa bé này... Thế nên cô mới bắt tay vào sắp đặt một cuộc trả thù kéo dài đến bảy năm.

Đứa trẻ này là tự tay cô cứu sống, năm đó, khi vừa bế nó trên tay chỉ là một thứ xanh xanh tím tím lạnh như băng. Thế mà, lúc gp li... Đôi mắt trong sáng sạch sẽ vừa ngây ngô lại vừa đáng yêu ca nó khiến cô không cách nào nhìn thẳng vào ánh mắt của nó được.

Cho
đến tận bây giờ cô cũng vẫn không biết, lúc đó bn thân đưa cho Tiểu Bảo cái túi thơm có chứa thuốc giảm bớt độc tính kia là vì lý do gì. Là do lúc đó thời cơ vẫn chưa chín muồi, hay là... do cảm giác không đành lòng hiện lên trong thoáng chốc.

Đứa trẻ này vẫn chẳng biết gì hết, vẫn coi cô như là một người chị dễ mến ca nó.

Tiểu Bảo
đứng trước mặt Annie nghiêm túc ôm quyền nói: "Chị Annie, cửa thứ ba sẽ là em s tiếp chiêu với chị, xin được chỉ giáo."

Annie chầm chậm ngồi xuống vu
t đầu Tiu Bo, trong mắt cô tràn đầy s yêu chiều: "Chị nhận thua."

Nếu nh
ư không có Tiểu Bảo thì sẽ không có tất cả mọi thứ tiếp sau đó, cô cũng sẽ không gặp li Hàn Kiêu, cũng sẽ không khôi phục lại được trí nhớ và cũng sẽ không tìm lại được chính mình... Cả đời chỉ biết chìm đắm trong một cuộc trả thù giả tạo.

Đừng nói là nhận thua, đời này cô bằng lòng làm bất cứ chuyện gì để bù đắp cho đứa trẻ này.

Tiểu Bảo nghe thế trên g
ương mặt nhỏ ca thng bé bỗng hiện lên vẻ rối rắm: "Thế thì em thắng mà... mà chẳng có chút tự hào nào cả."

Annie c
ười nói: "Làm sao li không cơ ch, em dựa vào sức hút của mình để đánh thắng chị còn gì nữa! Chị thua một cách cam tâm tình nguyện đấy!"

Annie v
ừa mới dứt lời, Hàn Kiêu đứng bên cạnh trong mắt lin hiện lên nét lạnh lẽo, anh ta nhìn chằm chằm vào Tiểu Bảo u ám nói: "Nhóccon, hai chúng ta đánh một trận."

Annie lập t
ức quăng cho cái gã ấu trĩ nào đđằng sau lưng một cái lườm sc lm.

Tiểu Bảo cảm thấy h
ơi xấu hổ, cu nhóc mím mím môi nói: "Cám ơn chị, chị Annie ~"

Phong Tiêu Tiêu vốn t
ưởng mình nắm chắc phần thắng rồi thế mà li phi trợn mắt há mồm nhìn cảnh này, tí nữa cằm rơi luôn xuống đất: "Đờ phắc! Má, thế này mà cũng được à? Lục Đình Kiêu, anh gian xảo nó vừa vừa thôi! Các người chơi ăn gian, phạm quy rồi! Không tính!"

Lục Cảnh Lễ ôm b
ng cười mãi không thôi: "Ha ha ha!!! Có hiểu gì là binhbất yếm trá không? Hơn nữa Tiểu bảo nhà tôi đã dùng chiêu đáng yêu vô địch đấy nhé! Thắng một cách quang minh chính đại nhá!"

Đường Lãng cũng phụ họa theo: "Người nên nói câu này là bọn tôi mới đúng chứ, bây giờ qua hết cả ba cửa rồi nhá, cấm mấy người giở trò chơi xấu đấy!"

Phong Tiêu Tiêu suy sụp túm lấy cái khung c
ửa: "Hm! Không được, Tiểu sư muội của bản cô nương! Chúng ta đã th nguyn rằng muội là gió tỷ là cát, quấn quấn quýt quýt đến tận chân trời góc bể cơ mà..."

Đường Lãng lôi xềnh xệch Phong Tiêu Tiêu đang say khướt đi: "Được rồi, được rồi, còn cản trở chuyện tốt của Tiểu sư muội, cẩn thận Tiểu sư muội mà biết lại cào chết muội luôn đó! Nhị sư huynh dẫn muội đi uống rượu nhaaa! Ngoan!!!"

"Cút
đi, ai thèm đi uống rượu với một lão già khm như huynh! Muội không đi!"

Đường Lãng vut vuốt gương mặt điển trai của mình, làm như mình vừa trúng một đòn mất hơn một vạn máu: "Cha tìm cho con một Tiểu Thịt Tươi tươi ngon nhá, được không?"

"Không
đi!"

"Hai vậy!"

"
Được, đi luôn!"

Sau khi kẻ
đầu têu ra trò này bị lôi đi, tất cả mọi người đều rất biết điều mà đi hết.

Dám quậy n
ữa thì dù tâm trạng Đại Ma Vương nào đó ngày hôm nay có tốt đến mấy, kiên nhẫn đến my... e rằng cũng sắp hết chu ni ri ^^!

L
c Ma Vương: Ha ha, cui cùng cũng được “động phòng”.

Ninh T
ch: Bo bi trong bng, mun đi ng T.T!!!

        Chương 2162: Ngoi truyn 6. Không được phép quyến rũ anh

Tiếng cánh cửa phòng bật mở vang lên.

"
Ưm... anh yêu..." Ninh Tịch đang ngồi gà gật lắc lư trên giường vội vàng dụi mắt đứng dậy đón Lc Đình Kiêu.

Nhìn thấy dáng vẻ buồn ngủ của cô gái nhỏ, Lục
Đình Kiêu lập tức nhíu mày ri tiến lên đỡ cô ngồi xuống giường: "Anh chẳng phi đã bảo em đi ngủ trước rồi còn gì? Sao vẫn chưa ngủ?"

Ninh Tịch khẽ c
ười một tiếng ri đưa tay vòng ly ôm cổ anh, đặt trán mình lên trán anh ri cọ cọ nói: "Anh ở ngoài chiến đấu hăng hái như thế làm sao em có thể ngủ được! Đương nhiên là phải đợi anh chiến thắng trở về rồi ~"

Nghe
được câu đó, trái tim của Lục Đình Kiêu lập tức trở nên ấm áp, tiếng cười trầm trầm bật ra từ lồng ngực: "Vất vả cho v rồi!"

"
Ừm, em đợi anh vất vả lắm đó nha!" Ninh Tịch chẳng hề khách khí mà nhận lấy câu khích lệ này, sau đó không biết cô nàng nghĩ đến cái gì mà tò mò hỏi: "Với hiểu biết của em về Tam sư tỷ, ải cuối cùng chị ấy chắc chắc sẽ tung ra sát chiêu là Annie đúng không? Mà Đại thần Hàn Kiêu chắc chắn sẽ giúp Annie mà không giúp bọn anh rồi! Thế nên cửa cuối cùng anh làm thế nào để qua được vậy? Em còn tưởng phải đợi anh đến nửa đêm nữa cơđấy!"

"Chúng ta có Tiểu Bảo mà." Lục
Đình Kiêu trả lời.

"Tiểu Bảo?" Ninh Tịch nghe thế liền ngẩn ra, sau
đó lập tức bật cười: "Bảo bối của chúng ta thật lợi hại! Thứ Annie không cm lòng được nhất chính là những thứ nho nhỏ đáng yêu đó! Chiêu này tuyệt thật đấy!"

Vẻ m
ặt của Lục Đình Kiêu tràn đầy sự dịu dàng, anh xoa xoa đầu cô ri cởi áo khoác ngoài ra: "Ngủ sớm thôi!"

Ninh Tịch lập t
ức ôm lấy cánh tay của anh lắc lắc làm nũng: "Anh yêu~~~"

Lục
Đình Kiêu quay lại: "Ừ?"

Ninh Tịch l
ườm anh: "Ừ cái gì mà ừ, tối nay là đêm “động phòng hoa chúc” của chúng ta mà~~ đêm xuân đáng giá ngàn vàng đó ~~"

Nhìn vẻ m
ặt của cô gái nhỏ nhà mình, lại nhìn bộ áo cưới đỏ rực theo phong cách Trung Quốc làm nổi bật lên vẻ xinh đẹp ca cô, y như một bông hải đường n r, đôi mắt của người đàn ông bất chợt trở nên tối đi, anh hít một hơi thật sâu ri nhắm mắt nghiến răng nói: "Em quên là em đđồng ý với anh ba thỏa thuận rồi à?"

Vẻ m
ặt của Ninh Tịch lp tc đầy khổ não, cô giơ tay đếm từng cái một: "Điều thứ nhất trong thỏa thuận, không thể làm bất kỳ chuyện gì nguy hiểm, điều thứ hai trong thỏa thuận, không được ăn những cái không nên ăn..."

Nói
đến câu cuối cùng, vẻ mặt của Ninh Tịch trở nên ai oán vô cùng: "Điều thứ ba trong thỏa thuận, không được quyến rũ anh! Hu hu hu! Ngay cả đêm tân hôn cũng không được à?"

Vẻ m
ặt của Lục Đình Kiêu chẳng dao động chút nào: "Không được."

Ninh Tịch ôm ng
ực: "Ôi trời ơi, một “đại mỹ nhân” như thế này ở ngay bên cạnh mình, thế mà chỉ được nhìn không được ăn, thật quá tàn nhẫn mà!"

Lục
Đình Kiêu bị hành động ca cô làm cho bt cười, n cười này càng làm anh thêm quyến rũ chết người.

Ninh Tịch t
ức tối nói: "Anh còn cười được nữa à! Tại sao em không được quyến rũ anh, mà anh lại có thể trêu trc em?"

"Có sao?" L
c Đình Kiêu cười khẽ.

"Rõ ràng anh có mà!
Đđó, lại tiếp nữa kìa, na kìa!"

Lục
Đình Kiêu nhìn dáng vẻ cố tình gây sự của cô vợ nhỏ với ánh mắt tràn đầy yêu chiều: ", là lỗi của anh."

Ninh Tịch lật ng
ười một cái ri chui vào trong lòng Lục Đình Kiêu: "Anh yêu, anh thích con trai hay là con gái?"

L
c Đình Yêu hôn lên trán cô: "Em sinh thì con trai hay con gái anh đều thích."

Ninh Tịch c
ười: "Hì hì, em thích sinh con cho anh đấy ~~"

Lục
Đình Kiêu vô cùng đau đầu bóp trán: "Điều thứ ba!"

"Em có làm gì
đâu! Em không có “quyến rũ” anh mà!" Ninh Tịch ấm ức nói.

Lục
Đình Kiêu làm sao mà không nhìn ra trò mèo của cô, anh ho khẽ một tiếng: "Ngoan, qua hết mấy ngày nữa là tốt rồi, hôm nay em mệt quá rồi, cần phải nghỉ ngơi, hơn nữa..."

Lục
Đình Kiêu ngập ngừng, ánh mắt nóng bỏng nhìn bộ áo cưới của cô một lượt từ trên xuống dưới: "Đêm nay, anh sợ mình sẽ mất khống chế mt."

Ánh m
ắt của anh và câu nói đó tuyệt đối là lời khen ngợi tuyệt vời nhất đối với Ninh Tch.

Cô lập t
ức trở nên vui vẻ hớn hở như thể vừa mới được ăn mật: "Được thôi, được thôi."

Haiz, ai
đó thực sự càng ngày càng biết dụ dỗ cô mà, miệng càng ngày càng ngọt, Ninh Tịch trong thời kỳ mang thai càng khó dỗ dành cui cùng cũng bị ông chng mình dỗ cho ngoan ngoãn, lập tức không quậy nữa mà ngoan ngoãn nm xuống ngủ. 

        Chương 2163: Ngoi truyn 7. Nht ký đặt tên ca Tiểu công chúa

Trong buổi tụ họp ca mt hôm đẹp tri nào đó, thấy Ninh Tịch cũng sắp sinh đến nơi mà tên của bé cưng vẫn chưa quyết định xong. Đám người Lục Cảnh Lễ, Giang Mục Dã, Đường Lãng, Trang Khả Nhi li tụ lại với nhau, tất cả đang chuẩn bị cùng nhau suy nghĩ cho bằng được cái tên cho bé yêu.

Lục Cảnh Lễ s
ờ sờ cằm, "Sắp mười tháng đến nơi rồi, thế mà tên vẫn còn chưa có! Khó khăn đến thế sao? Tên cúng cơm của Tiểu Bảo là Lục Kình Vũ, hoàng tráng khí phách thế cơ mà, thế nên đứa thứ hai đương nhiên cũng cứ theo thế mà đặt! Không bằng đặt là Lục Kình Thương nhé? Thế nào? Tinh tế biết bao, li vn biết mấy, hoáng tráng bao nhiêu! Không thì là Lục Ngạo Thiên cũng được!"

M
ặt Ninh Tịch đen sì luôn tc khc, "Ngạo cái đầu cậu ấy! Bác sĩ bảo trong bụng chị là bé gái đấy! Bé gái đấy, biết chưa hả?"

Lục Cảnh Lễ không phục lầm bầm, "Ai bảo con gái thì không
được gọi là Ngạo Thiên chứ?"

Ninh Tịch cong môi, trên g
ương mặt cô hiện lên nụ cười hiền hòa: "Được thôi, vậy cậu cứ giữ cái tên đđể sau này đặt cho con gái cậu đi! Để rồi xem xem sau này con gái cậu sinh ra rồi có nhận mặt ông bố ruột này nữa không!"

Lục Cảnh Lễ cẩn thận suy nghĩ một lúc, cuối cùng cũng cảm thấy... thôi thì bỏ
đi vậy.

Trang Khả Nhi nghĩ nghĩ một lúc rồi
đề nghị: "Lục Tĩnh Hảo thì thế nào? Năm tháng tĩnh lng, kiếp này bình yên!"

*T
ĩnh Ho = tĩnh lng.

Đường Lãng đang ngồi ăn lạc, nghe thấy thế lập tức bật cười sằng sặc, "Ồ ôi, con gái của Tiểu sư muội lại có cái tên thục nữ thế á? Cô chắc là không vấn đề gì đấy chứ?

Ninh Tịch lập t
ức nheo mắt lại đầy nguy hiểm, "Đường Lãng! Huynh nói thế là có ý gì đấy? Con gái của muội thì có làm sao!"

Đường Lãng quả quyết nói, "Con gái của muội đương nhiên chỉ có cái tên Lục Viết Thiên này mới xứng với nó thôi!"

"Cái..." Ninh Tịch kiêng dè liếc sang Lục
Đình Kiêu đang ngồi trên sofa ở phía đối diện một cái ri miễn cưỡng nuốt câu chửi thề "cái đệt" đã lên đến tận miệng xuống.

"Này, mấy cái tên của các ng
ười thật chẳng thực dụng tí nào! Nhìn tôi đây này!" Giang Mục Dã nói rồi liền nằm bò trên bàn cầm bút viết lách một hồi, vênh mặt đắc ý quăng tờ giấy cho Ninh Tịch xem.

Ninh Tịch nghi ng
ờ cầm tờ giấy lên, đợi đến lúc nhìnrõ Giang Mục Dã viết những gì trên giấy thì cô cảm thấy mắt cô cũng sắp mù đến nơi rồi.

Lục XXX, Lục YYY, Lục ZZZ, Lục ABC, Lục XYZ...

"Cái quái quỷ gì thế này! Sao tôi không biết một ch
ữ nào thế h!"

Giang Mục Dã cầm t
ờ giấy lên búng búng ra vẻ rất đắc ý nói, "Cái mà tui muốn chính là cái hiệu quả này mà, chỉ cần đặt tên như thế này, đảm bảo lúc đi học không một thầy cô giáo nào có thể gọi cục cưng nhà chúng ta lên trả bài hết! Đã chưa!"

Ninh Tịch: "..."

Ha ha ha, cô thật s
ự lo lắng cho tương lai của con gái mấy cái gã đần độn này lắm lắm...

Sau cùng, cả
đám người tụ lại thương lượng ầm ĩ cả ngày mà cũng không thể thảo luận ra được một cái kết quả nào, sau cùng vẫn là Lục Cảnh Lễ lên tiếng: "Thôi, hay là để anh tui đặt đi, anh tui tốt nghiệp trường đại học của Ivy League nổi tiếng, thuc top ba ca thế giới đấy, còn lấy tn hai bằng tiến sĩ cơ mà. Anh tui đặt tên chắc chắn vừa đẳng cấp phóng khoáng, lại vừa có phong cách, có văn hóa và cả nội hàm nữa!"

Lúc này mọi ng
ười thấy trong tay Lc Đình Kiêu đang cầm một tờ giấy và cực kỳ chăm chú ngồi đọc, những tiếng ồn ào bát nháo của bọn họ bên này chẳng ảnh hướng chút nào đến anh c.

T
ờ giấy đó chắc là những cái tên được anh nghĩ kỹ rồi chọn ra.

Ngay lập t
ức tất cả mọi người liền xúm vào quanh anh, chuẩn bị xem xem cha ruột của bé cưng định đặt tên gì.

Sau
đó, tất cả mọi người đều nhìn thấy tờ giấy trong tay đại ma vương nào đó viết một list những cái tên như là: Lục Ái Tịch, Lục Luyến Tịch, Lục Mộ Tịch, Lục Bất Ly, Lục Bt Du, Lục Duy Nhất...

"..."

"..."

"..."

Lục Cảnh Lễ nhìn cái list tên một hồi lâu cuối cùng l
ặng lẽ lùi về sau: "Cái này ấy à... thui, coi như tui chưa nói gì... ha"

        Chương 2164: Ngoi truyn 8. Lòng này yêu chàng chàng đâu có hay

Ngày Hạ Chí năm đó, công chúa nhỏ mà cả nhà họ Lục đều mong đợi rốt cuộc đã ra đời.

Tên của công chúa nh
cuối cùng là do chính Ninh Tịch đặt, bởi vì cô đã thực sự tuyệt vọng với cái đám dở hơi không đáng tin kia rồi.

S
ơn hu mc h mc hu chi, tâm duyt quân h quân bt tri.*

*Trích câu th
ơ trong Việt Nhân Ca, dch nghĩa: Núi có cây cây có cành, lòng này yêu chàng chàng đâu có hay.

Lúc Ninh Tịch nhìn về phía Lục
Đình Kiêu đọc câu thơ này, Lục Cảnh Lễ cảm thấy cái ánh mắt đó của ông anh nhà mình, quả thật trong nháy mắt đã biến ra đủ khẩu phần thức ăn cho cái đám chó độc thân nhà mình trong cả một năm.

Con
đường tình yêu năm xưa của hai cái vị này cũng gập ghềnh lắm cơ, ông anh nhà mình sau trăm cay nghìn đắng theo đui, cầu mà không được, thế mà lại không biết Ninh Tịch thực ra đã sớm yêu anh từ lâu rồi, chỉ vì trong lòng cô vẫn còn khúc mắc chưa giải quyết thế nên mới vẫn luôn giấu kín tâm tư của mình.

Lục Duyệt Hề, cái tên không ch
thể hiện cái đầu thông minh của Ninh Tịch, mà chữ “Hề” còn có âm đọc đồng âm với chữ “Tịch”, thế nên cũng tin đường thể hiện được tình ý của ông anh nhà mình với vợ.

Sau khi
đđặt được tên khai sinh rồi, biệt danh ở nhà của công chúa nh lại khiến người ta đau cả đầu, bánh bao, màn thầu, bánh xx gì đấy nghĩ ra cả đống, nhưng cuối cùng vẫn chẳng thế lấy được một cái tên.

Nh
ưng mà, khi công chúa nh lớn dần, càng lớn càng trộm vía, trong đầu tất cả mọi người đều hiện ra một cái tên: Bánh Trôi nha~~~

V
ừa trắng vừa mũm mĩm tròn tròn, đây chẳng phi là một cái bánh trôi xinh xắn đáng yêu sống sờ sờ thì là gì! Thực đáng yêu quá xá!!

Nh
ưng mà, điều khiến Lục Đình Kiêu và Ninh Tịch cùng cả nhà họ Lục cực kỳ lo lắng đó là... Bánh Trôi Nhỏ hình như “ngoan ngoãn” quá rồi.

Đặc biệt là hai ông bà nhà họ Lục, quả thật đúng là lo đứng lo ngồi. Hai người thực sự lo lắng Bánh Trôi Nhỏ sẽ giống như Tiểu Bảo, thế nên ngày nào cũng nghĩ ra đủ mi cách để trêu trọc Bánh Trôi Nhỏ khiến cô nhóc vui vẻ.

C
ứ như thế trong sự lo ngay ngáy của hai ông bà, trong sự yêu chiều của cả gia đình, công chúa nh dần dần lớn lên cho đến lúc tròn ba tuổi.

Lúc
đó, nhà họ Lục đã chẳng còn ai lo lắng về việc Bánh Trôi Nhỏ sẽ bị tự kỷ nữa.

Một ngày náo
đó, trời trong xanh nắng vàng ri khp muôn nơi.

Trong c
ăn nhà nào đấy của Bạch Kim Đế Cung vang lên tiếng gào rống bi phẫn đầy tức giận của người ai cũng biết đấy là ai, khiến đám chim chóc giật mình đánh thót mà bay tứ tung ra ngoài.

"Lục Duyệt Hề, con nhóc nhà mi mau l
ăn ra đây cho ông!!!"

Lục Cảnh Lễ cầm trong tay một cây củ cải bị nhổ bật cả gốc, t
ức đến mức đầu sắp xì ra khói đến nơi, phóng vèo vèo nhưđạp Phong Hỏa Luân của Na Tra phi thẳng vào trong nhà ông anh ở phía đối diện, "Con nhóc Bánh Trôi kia đâu rồi? Cái đứa nữ ma đầuấy đâu rồi? Anh! Chị! Hai người đừng có giấu nó nữa, mau giao con nhóc Bánh Trôi ra đây cho em?"

Trong phòng khách, Lục
Đình Kiêu nhìn Lục Cảnh Lễ, ngay cả mắt cũng không chớp lấy một cái, bộ dáng nhưđể đã quen lắm rồi.

Ninh Tịch ngồi trên sofa
đang uống trà, kéo kéo lại cái áo khoác trên người ri thở dài một cái đầy bất đắc dĩ, "Cậu lại làm sao thế?"

Lục Cảnh Lễ
đau khổ muốn chết vuốt ve lá cây củ cải trong tay, "Chị bảo còn thế nào nữa? Hai người nhìn đi! Nhìn củ cải của em này! Nhìn cải thảo của em na này! Cả một cái vườn rau của em bị con nhóc ma nữ nhà hai người phá sạch rồi! Hai người đền lại rau cho em đi!"

"Con nhóc thối này hôm tr
ước vừa mới lật tung mái ngói lưu ly ngũ sắc trên nóc nhà em, hôm qua cá chép trong hồ nhà em cũng bị con nhóc này làm cho chết no mất một nửa. Bây giờ ngay đến cả vườn rau của em nó cũng không chịu bỏ qua! Rốt cuộc là có còn nhân tính hay không hả? Mau ra đây! Bánh Trôi! Đừng có im thin thít mà trốn ở trong đó! Chú biết mày đang ở nhà!"

Ninh Tịch chống tay
đỡ trán, thật là, hôm nào cũng có một màn trình din như thế này, rốt cuộc có biết mệt không hả?

Lúc tr
ước ngày nào cô cũng lo Bánh Trôi bị tự kỷ, bây giờ quả thật là chỉ hận không thể cầm cái xích sắt xích nó lại thôi.

Suốt ngày quậy phá tung tr
ời, thật sự là không một giây phút nào được yên ổn cả, tất cả mọi người trong nhà đều bị con nhóc này quậy phá đến hết hơi.

Ninh Tịch nhìn theo Lục Cảnh Lễ
đang chạy lên gác muốn bắt người, có hơi lo lắng nhìn sang phía Lục Đình Kiêu một cái, "Lục Cảnh Lễ quý nhất cái vườn rau nhà cậu ấy, lần này e là Bánh Trôi sắp thảm đến nơi rồi. Ôi, lát nữa anh cũng đừng cản Cảnh Lễ lại nhé, nhóc con nhà mình quả thật nên phải dạy dỗ một chút rồi!"

Lục
Đình Kiêu ngước mắt lên nhìn về phía vợ mình một cái, anh nói với giọng điệu rất bình thản: "Ừm, không cản."

Ninh Tịch nghe thế liền cảm thấy h
ơi ngạc nhiên, Lục Đình Kiêu bình thường cưng Bánh Trôi như gì ấy, thế mà lại đồng ý à?

Ninh Tịch còn
đang nghi ngờ thì Lục Cảnh Lễ rầm rầm chạy quanh nhà tìm một vòng rồi, cuối cùng cũng lôi được cô nhóc ra từ trong phòng của Tiểu Bảo.

Tiểu Bảo nhìn cô em gái c
ưng nhà mình bị Lục Cảnh Lễ xách đi, hoàn toàn không có ý định chạy đến cứu người, bình thản giống cha mình y nhưđúc.

        Chương 2165: Ngoi truyn 9. Trái tim nhỏ bé của cháu

"Chú Hai, chú Hai... mau thả cháu xuống..." Bánh Trôi Nhỏ bi ba bi bô nói.

Vẻ m
ặt Lục Cảnh Lễ bình tĩnh, kiên quyết: "Không có cửa đâu! Chú nói cho mày hay, hôm nay cho dù là bố của ông trời xuống đây cũng không cứu được mày đâu!"

Bánh Trôi tỏ ra
đáng thương vô hạn cầu xin: "Chú Hai, cháu biết lỗi rồi! Chú đừng tức giận nữa được không?"

Lục Cảnh Lễ vẫn v
ững vàng không hề dao động: "Đừng có giở cái trò này ra, câu này mày nói đến cả tám trăm lần rồi!"

Bánh Trôi Nhỏ: "Chú Hai, chú không thể t
ức giận nha!"

Lục Cảnh lễ: "Vì cái qu
gì mà chú mày không thể tức được? Chú sắp bị mày làm cho tức chết rồi ấy chứ!"

G
ương mặt nhỏ nhắn trắng mịn của Bánh Trôi Nhỏ tràn đầy vẻ nghiêm túc và cũng nói với giọng nghiêm túc, "Tuy rằng dáng vẻ lúc chú Hai tức giận đẹp trai lắm nhưng mà á, lúc chú Hai không tức giận càng đẹp trai hơn nhiều nà!"

C
ơn tức của Lục Cảnh Lễ vơi đi mất mấy phần, hầm hừ liếc cô cháu gái mình một cái: "Cháu nói thật hả... đẹp trai nhiều hông?"

Bánh Trôi Nhỏ lập t
ức đáp lại chẳng chút do dự: "Còn đệp trai hơn cả bả bí nhà cháu na n."

C
ơn tức của Lục Cảnh Lễ thoáng cái đã vơi đi một nửa na: "Coi như là cháu có mắt đấy! Nhưng mà đừng tưởng cháu nói như thế là lần này chú sẽ bỏ qua cho cháu. Ba mẹ cháu không nỡ đánh cháu, nhưng lần này chú phải dạy cho cháu một bài học, cháu thực sự... quá ư là không nên thân rồi, cháu có biết không? Trận đòn này chắc chắn con nhóc cháu không trốn được đâu, biết chưa?"

Bánh Trôi Nhỏ s
ợ đến mức co đầu rút cổ, "Thế... thế thì trước khi chú Hai đánh cháu thì có thể giúp cháu tìm một thứ được không?"

Vẻ m
ặt Lục Cảnh Lễ đầy cảnh giác nhìn cô nhóc ma qu: "Cháu muốn tìm cái gì???"

Bánh Trôi Nhỏ lí nhí trả l
ời: "Cháu đánh rơi một thứ ở chỗ chú Hai ạ!"

"Ai bảo cháu c
ứ chạy linh tinh! Không rơi đồ mới là lạ đấy! Rốt cuộc cháu làm rơi đồ ở đâu? Có phải thứ rất quan trọng hay không?" Lục Cảnh Lễ bực tức nói.

"Quan trọng l
ắm ạ!" Bánh Trôi Nhỏ chớp chớp đôi mắt to long lanh ngập nước, gật đầu lia lịa, sau đó hai bàn tay mũm mĩm chụm vào nhauthành hình trái tim xinh xinh, giọng nói ngọt ngào vương mùi sữa của trẻ con vang lên: "Trái tim nhỏ bé của cháu... đánh rơi ở chỗ của chú Hai rồi nè!"

Nói rồi, nhẹ nhàng th
ơm một cái lên gò má của Lục Cảnh Lễ: "Bánh Trôi Nhỏ thích nhất chú Hai nha!"

Lục Cảnh Lễ: "..."

N
ửa tiếng sau.

Lục Cảnh Lễ mang hết toàn bộ số rau củ bị Tiểu Ma
Đầu tàn sát sang chỗ của Lục Đình Kiêu “an táng”, sau đó vui vui vẻ vẻ mà đưa Bánh Trôi Nhỏ đến một vườn rau khác của anh chơi.

Trong biệt th
ự, nhìn hai chú cháu hớn hở cùng nhau ra ngoài, Tiểu Bo chỉ biết bất lực thở dài.

Ôi, tại sao chú Hai c
ứ lặp đi lặp lại một sai lầm thế nhỉ...

Rõ ràng biết là không có tác dụng gì c
ơ mà...

Ninh Tịch
đầu đầy vạch đen, chống tay đỡ trán, "Cái tính này của Bánh Trôi rốt cuộc là giống ai vậy? Sao nó giỏi cái trò nịnh nọt vi thả thính tùm lum này thế?"

Lục Cảnh Lễ bị nhóc con nhà cô cho
ăn hành cả trăm lần mà vẫn cứ cưng chiều nó như là bảo bối, mà không chỉ có Lục Cảnh Lễ thôi đâu, gần như là tất cả mọi người xung quanh đều bị nó thu phục.

Lục
Đình Kiêu ở bên cạnh nghe thấy vợ mình nói thế, quay sang nhìn cô bằng ánh mắt đầy sâu xa.

Nhận
được cái ánh mắt đầy sâu xa ẩn ý của anh yêu nhà mình, Ninh Tịch ngượng ngùng ho một cái: "Được rồi, được rồi, lỗi của em, lỗi của em..."

Lục
Đình Kiêu thong thả bước đến trước mặt vợ mình, cúi người xuống, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán cô, "Phu nhân sinh cho anh một đôi trai gái đáng yêu như vậy, có lỗi gì chứ?"

Ninh Tịch t
ự động đớp thính không kịp đề phòng: "..."

Ha ha ha, cái gen này của Bánh Trôi
đảm bảo không phải là lỗi của một mình cô đâu!!!

K
T THÚC