CHƯƠNG 201 - 250

 

·                  Chương 201: Ng ngon, tôi yêu em

Thy Ninh Tch đến, v mt Lc Đình Kiêu như th va trút được gánh nng: “Hết bn ri à?”

, cũng thuc được kha khá ri.” Ninh Tch gt đầu, ôm ly bánh bao nhỏđặt xung giường đắp chăn cn thn cho thng bé.

Bánh bao nh
lp tc vi tay ly quyn truyn c tích màu sc rc rỡđểđầu giường mà va nãy cu nhóc còn nhìn rt khinh b, ý bo cô đọc cho mình nghe.

Đọc tiếp phn hôm qua đang đọc d nhé?” Ninh Tch hi.

Bánh bao nh
túm ly mép chăn ngoan ngoãn gt đầu.

Được ri, hôm nay chúng ta s nghe câu chuyn Chú Th Trng L Phép.”

Ninh T
ch tng hng li c hng, bt đầu k: “Ngày hè nóng nc đã đến ri, chú chim nhỏđậu trên cây kêu to: “Nóng quá, nóng quá!”, bng mt chú th trng nh xinh va đi va hát đi ngang qua, hôm nay chú ta phi sang bên kia khu rng để hái nm…”

Lúc Ninh T
ch k chuyn, Lc Đình Kiêu ngi ghế bên cnh, chng tay lên trán im lng lng nghe ging nói ngt ngào êm du ca cô.

Anh d
ường nhưđã hiu lí do ti sao vi ni dung u trĩ như thế mà con trai mình ngày nào cũng phi nghe ri mi chu đi ng.

Cái quan tr
ng không phi là ni dung mà là người k câu chuyn đó là ai.

Ch
ưa đầy năm phút bánh bao nhỏđã lơ mơ bun ng, Ninh Tch kh v nhè nh lên lưng cu nhóc khiến cu nhanh chóng chìm vào gic ng.

Đã làm phin cô ri.” Lc Đình Kiêu nói.

“Không có gì.” Ninh T
ch đáp thn sc có chút cm khái: “Lc Đình Kiêu, anh biết không? Thc ra trước gi tôi đều rt ghét tr con!”

“Ghét?”

Ninh T
ch gt đầu nhưng cô không nói ra nguyên nhân ti sao li như thế: “Dù sao thì tôi cũng cm thy tr con rt phin phc nhìn thy lin t giác tránh đi… Nhưng mà tôi cũng không biết ti sao tôi li thích bánh bao nhỏđến vy. Ngay c bn thân tôi cũng không nói rõ được đó là cm giác gì, ch là luôn cm thy gia chúng tôi dường như có mt mi liên hệđặc bit nào đó, chc đây chính là duyên phn trong truyn thuyết!”

L
c Đình Kiêu nhìn cô bng ánh mt sâu thm: “Trên thế gii này, không có gì là không th xy ra c ch là chưa ti mà thôi.”

V
mt ca Ninh Tch có chút thng tht, cô m tr li: “Chc là thế! Đã mun ri, tôi v phòng tm ra ngh ngơi trước đây, boss, anh cũng ngh ngơi sm đi nhé!”

m” Lc Đình Kiêu gt đầu, sau đó đột nhiên nghiêng c người v phía cô.

Ninh T
ch git bn, vô thc lùi v phía sau mt khong, gương mt ca Lc Đình Kiêu lướt qua cô hôn lên gương mt ca bánh bao nh phía sau, kh nói mt câu: “Ng ngon!”

Đêm khuya, trong cơn mơ màng Ninh Tch mơ thy Lc Đình Kiêu ngi bên mép giường hôn lên môi cô nói vi cô rng: “Ng ngon, tôi yêu em…”

Ôi, sao cô l
i có gic mơ kì quái như vy nh….

Mà rõ ràng là ch
là mt gic mơ thôi mà sao cô li cm thy chân tht đến vy nh?

Cùng lúc
đó, ti Châu Giang Đế Cnh.

đã khuya nhưng trong căn h ca Ninh Tuyết Lc vn sáng đèn, bu không khí đè nén đến cc đim.

Th
ường L và Thôi Thái Tĩnh ngi im thin thít trong góc sofa, không dám th mnh mt tiếng.

S
vic đã đến nước này, đâu th trách bn họđược?

Ai mà ng
ờđược, Ninh Tch chân trước va bịđui c ra khi công ty, chân sau đã kí hp đồng vi Thnh Thế cơ ch?

N
ếu như cô ta kí vi công ty nào khác thì lnh phong sát ca Tinh Huy còn có tác dng thế nhưng đó là Thnh Thế. Đối mt vi Thnh Thế lnh phong sát ca Tinh Huy không khác gì mt trò h.

Th
ường Lịđang mun an i Ninh Tuyết Lc rng vi danh tiếng ca Ninh Tch cho dù có là Thnh Thế thì cũng chng nên cơm cháo gì đâu.

Nh
ưng cô ta li không dám nói ra ming, dù sao thì người ra mt cũng là Lc Cnh L. 

Chương 202: Trn thế kinh người

Bn h không chỉđánh giá thp Ninh Tch mà còn là coi thường quá mc!

Nh
ng gì mà Thnh Thế s thông báo trong bui hp báo 9 gi sáng ngày mai đối vi bn h mà nói thì chng khác gì mt qu bom n chm.

Cu
c hp báo ca Tinh Quang va mi kết thúc, Thnh Thếđã có hành động đáp tr mnh m như thế khiến không ít người nghi ng chuyn này là mt âm mưu sp đặt t trước.

Tr
ước mt ngay c Thu Quân cũng không có cách nào đểđảo ngược dư lun, tt cảđều đang rt mong ch bui hp báo ngày mai.

M
t đống đồ v nát ngn ngang trên mt đất, Ninh Tuyết Lc bn chn đi qua đi li trong phòng: “Ni dung c th ca bui hp báo ngày mai là gì? Không nghe ngóng được mt chút tin tc nào sao?”

Th
ường L lc đầu: “Đã th tt c mi cách ri, chuyn ln này chc ch có my người cp cao trong ni b ca Thnh Thế mi biết, nhng người khác đều ging chúng ta, đến khi thy bài đăng ca Lc Cnh L mi ngã nga! Căn bn là không hi thăm được cái gì!”

“V
y còn Lâm Chi Chi thì sao? Cô ta cũng share bài đăng đó ca Ninh Tch? Hin nhiên cô ta chính là qun lý mi ca Ninh Tch! Chc chn cô ta biết được điu gì đó!”

Th
ường L thy Ninh Tuyết Lc rõ ràng đã bt đầu mt kim soát, bt đắc dĩ nói: “Trước đây khi Lâm Chi Chi vn còn là qun lý ca Lãnh Man Vân, tôi vi cô ta đã đối chi gay gt ri còn cướp c vai din t tay ca cô ta na, bây gi bo tôi hi thăm tin tc t cô ta, làm sao có th?”

Ninh Tuy
ết Lc phát r lên: “Thế này cũng không được, thế kia cũng không được chng l c ngi chờđến sáng sao?”

Th
ường L tht mun bt li mt câu, bây gi ngoài vic ngi ch ra thì đúng là chng còn cách nào khác.

Ninh Tuy
ết Lc cm ly na chén rượu còn tha trên bàn nga c tu sch: “Cái con nhà quê đó! K c nó có vào được Thnh Thế thì thế nào? Có Thnh Thế làm ch da thì sao? Tưởng vào được Thnh Thế là ngon ăn lm h?”

Thôi Thái T
ĩnh vi vã chy đến tát nước theo mưa vi Ninh Tuyết Lc: “Đúng thế ch Tuyết Lc, ch cn vết nhơ ln này vn còn thì cô ta s chng bao gi ngng cao đầu trước mt chịđược đâu! Hơn na, cô ta vào được Thnh Thế chc chn là có trò m ám, sau này có cơ hi chúng ta s tóm ly nhược đim này ca cô ta! Loi người như cô ta sm mun gì cũng liên ly ti Thnh Thế…”

…… Ngày hôm sau, trong h
i trường ca khách sn cao cp Minh Châu.

T
t c phóng viên, kí giảđã chun b sn sàng, mi mt mong ch nhân vt chính ca ngày hôm nay.

Gi
i gii trí đã lâu lm ri không có tin tc nào st do như thế này, tin tay viết ba mt câu cũng có th mang v git tít được.

Ngoài phóng viên ra, t
t c nhng người quan tâm đến s kin ngày hôm nay đều ngi canh trước ti vi hoc máy tính để xem trc tiếp.

Đúng 9 gi, người ca Thnh Thế lc tc xut hin.

Ninh T
ch ngi chính gia, bên tay trái là Lâm Chi Chi, bên tay phi là Trn Cánh, tng giám ca b phn quan h công chúng - Lương Phi Tinh và Lc Cnh L thì ngi phía rìa ngoài.

Ch
riêng thế trn này thôi cũng đủđểđám phóng viên chp mi c tay.

“Ôi tr
i, cái đôi mt chó ca tôi, người qun lý ca Ninh Tch thế mà li là Lâm Chi Chi! Kiu này như thểđang gián tiếp tuyên b chuyn Lãnh Man Vân sp rút gii ngh là tht đây mà! Thnh Thế có ý gì khi sp xếp Lâm Chi Chi làm qun lý ca Ninh Tch? Chng l mun để cô ta tr thành người ni nghip Lãnh Man Vân?”

“Ng
ười ngi bên tay phi Ninh Tch sao trông quen quen thế nh? Chng phi đó chính là Trn đại trng sao?”

Đến c Lương Phi Tinh cũng đích thân xut hin trong bui hp báo na….”

“L
ương Phi Tinh thì nói làm gì? Tng giám đốc nhà người ta cũng xut hin kia kìa!”

“Oh shit! Cái tr
n thế này! Đúng là cht nha!!!”

“Ch
còn gì na! Ông xem có ngh sĩ nào ca Thnh Thế m hp báo mà có trn thế như thế này không?”

…… 

Chương 203: Cú ln ngược dòng ngon mc

Người phát ngôn đầu tiên chính là Lc Cnh L: “Đầu tiên, ti đây tôi xin được chính thc gii thiu vi các v, thành viên mi ca gia đình Thnh Thế - Ninh Tch.”

Ninh T
ch đứng dy, cúi người chào gii nhà báo cùng vi tt c nhng ng kính trước mt sau đó ngi xung.

Phía d
ưới li vang lên nhng tiếng chp máy liên tc.

Hôm nay Ninh T
ch mc mt chiếc váy màu đen, trang đim theo li chng chc rt phù hp vi nhng tình hung chính thc như ngày hôm nay.

L
c Cnh L nói tiếp: “Tiếp sau đây, v vn đềđại đa s cư dân mng đang quan tâm - chuyn liên quan ti Man Vân s do người qun lý ca cô y, cô Lâm Chi Chi gii đáp thc mc cho mi người.”

N
ếu như là trước đây bt kì chuyn gì có liên quan đến Lãnh Man Vân tuyt đối s là tâm đim chú ý ca tt c mi người, nhưng hôm nay li bịđẩy lên trước tr thành vn đề mà mi người mun mau mau kết thúc.

May mà, phong cách c
a Lâm Chi Chi xưa nay vn là ngn gn rõ ràng, ch vài câu ngn ngi đã công b chuyn sp kết hôn ca Lãnh Man Vân cùng quyết định sau này ca công ty, đại ý là chng thc chuyn Man Vân gii ngh và công nhn suy đoán ca qun chúng - Ninh Tch đích thc là người mà Thnh Thế la chn để thay thế Lãnh Man Vân.

Lúc này, có m
y phóng viên mt kiên nhn bt đầu thúc gic: “Chúng tôi ch mun biết ti sao Thnh Thế li kí hp đồng vi ngh sĩđạo đức bi hoi như Nch Tch, không ch thế mà còn định bi dưỡng cô ta tr thành người ni nghip ca Lãnh Man Vân! Thnh Thế mun hu hoi danh tiếng ca chính mình hay sao?”

Nh
ng phóng viên khác cũng ph ho theo.

“T
hu hoi danh tiếng vn còn là nh, quảđúng là mt con sâu làm ru ni canh!”

“Tôi còn
đang nghi ng có phi đầu óc ca my người lãnh đạo Thnh Thế hng hết ri hay sao đó?”

“Tôi
đang ch xem hôm nay Thnh Thế còn bôi v ra được nhng gì na đây?”

……

L
c Cnh L liếc Trn Cánh mt cái: “Tiếp sau đây s là thi gian dành cho lut sư Trn ca chúng tôi, xin mi người hãy yên tĩnh.” Lut sư Trn?

V
a nãy mi người còn đang cm thy quái l là ti sao hp báo mà còn mi c lut sư, nghe Lc Cnh L nói xong lin quay sang nhìn Trn Cánh.

Tr
n Cánh nhp chut trên màn hình laptop trước mt, sau đó mt ging nói vang lên khp hi trường.

"Không ph
i Ninh Tch! Vn dĩ không phi Ninh Tch mua chuc tôi! Người cho tôi tin bo tôi động tay trên thân kiếm là người khác! Nhưng tôi không biết đối phương là ai! Tôi nhn được mt chiếc mail nc danh, đối phương ch th thông qua đó, hơn na còn trc tiếp chuyn khon cho tôi 10 vn NDT, nói xong vic ri s cho tôi thêm 10 vn NDT na!"

Đon ghi âm kết thúc, sau ba giây im lng toàn trường bt đầu xì xào lên.

L
c Cnh L lnh lùng nói: “Xin hãy gi trt t.”

Ti
ếp sau đó, màn hình ln phía sau Trn Cánh sáng lên, trên đó là hai bc nh. Mt bc th hin địa ch IP ca tài khon email nc danh được phát đi t chỗở ca Ninh Tuyết Lc, mt bc khác là hình nh sau phá gii tài khon nc danh đó, ch nhân tài khon đó là Thôi Thi Tĩnh - tr lý ca Ninh Tuyết Lc.

T
t c mi người đều lên.

Nh
ưng mi chuyn vn còn chưa hết.

Tr
n Cánh li đẩy kết qu giám định vết thương và báo cáo điu tr ca bác sĩ lên màn hình, chng minh lúc đó Ninh Tch thu tay li rt kp thi, dường như là va mi phát hin được có vn đề lin lp tc thu tay li cho nên vết thương ca Ninh Tuyết Lc ch là vết thương ngoài da cc kì nh, có th xut vin luôn trong ngày.

Nh
ưng, Ninh Tuyết Lc li nm vin my ngày lin mà mi ln xut hin trước gii truyn thông đều luôn t v chu thương rt nng, mt máu quá nhiu, cơ th suy nhược…

Sau khi
đưa ra nhng chng cớđó, Trn Cánh li đưa ra mt đơn khiến ni, nói rng bn h chính thc cáo buc Ninh Tuyết Lc ti danh ph báng vu hãm Ninh Tch. 

Chương 204: Đương nhiên là có mi quan hệđặc bit ri

So vi cái thói thích tha nước đục th câu ca Lc Cnh L, Trn Cánh ch tn có 3 phút để gii quyết tt c mi vic, hiu sut cc kì nhanh chóng, liên tc di hết qu bom này đến qu bom khác.

L
ương Phi Tinh đột nhiên phát hin ra mình chng có vic gì để làm c, thế nên s s mũi nói mt câu: "Được ri, gi là tiết mc đặt câu hi, mi có vn đề gì thì hi đi!"

Đám phóng viên: "….." --- Bn h hi.... hi cái kh gì bây gi!!!!

Tình ti
ết ca v kch này chuyn biến quá nhanh, ngot mt cái đã thay đổi 180 độ, khiến bn h chng biết phi hi gì na!

Th
c ra mi đầu bn h cũng nghĩ ti vic Trương Cường b người khác mua chuc để vu oan cho Ninh Tch.

Nh
ưng li không ngờđến, người mua chuc li chính là Ninh Tuyết Lc, tt cảđều do mt tay Ninh Tuyết Lc t biên t din, tt cảđều b Ninh Tuyết Lc đùa bn?

B
n h khó có th chp nhn được s tht này nhưng chng c li s s ra trước mt h, dù có mun chi b cũng không th chi bỏđược.

M
t lúc lâu sau mi có mt cánh tay rt rè giơ lên.

L
ương Phi Tinh gt đầu ý bo anh ta có th hi.

Phóng viên
đó đứng dy nhìn v phía Trn Cánh: “Xin hi v lut sư này, các v từđâu mà có được nhng chng c này, có hp pháp không? Các v làm thế nào để chng minh tính chân tht ca nhng chng c này?”

Tr
n Cánh liếc v phóng viên kia mt cái: “Tôi có mt ởđây đã đủ chng minh tính chân tht ca nó.”

“À….” Phóng viên n
cng hng, không có cách nào phn bác. Dù sao vi quyn uy và s chuyên nghip ca Trn Cánh, anh ta hi vn đề này quảđúng là t rước ly nhc…

“Ngoài ra cách chúng tôi có
được chng c là hoàn toàn hp pháp, đây là nhng gì mà phía cnh sát âm thm điu tra cung cp cho chúng tôi.” Trn Cánh dùng v mt chính công vô tư khiến cho người ta tin tưởng câu nói này ca anh.

T
t c phóng viên đều gt đầu, không có ai còn nghi ng v tính hp pháp cũng như sư chân thc ca chng c na.

Ninh T
ch có chút lúng túng qun qun ly ngn tóc, tht đúng là khâm phc Trn đại trng, cô ngi ch nghe thôi mà còn thy cht d na là. ---- Bói đâu ra mà hp pháp ch, khu cung là do cô nghiêm hình bc cung mà có, còn chng c là do Lc Đình Kiêu hack được…. Chng trách lúc đầu cô nhìn thy Trn Cánh li cm thy quen quen như th gp ởđâu ri, bây gi thì đã biết ti sao ri, cung cách làm vic ca Trn Cánh và Lc Đình Kiêu vô cùng ging nhau.

Qu
nhiên là vt hp theo loài, ni nào úp vung ny.

Đám phóng viên nhanh chóng ly li tnh táo sau cú shock va ri tranh nhau đặt câu hi.

Phóng viên: “Tôi mu
n hi tng giám đốc Lc, ti sao ngài li b nhiu công sc và thi gian như thếđể giúp Ninh Tch, có phi ging như li đồn, ngài và Ninh Tch có mi quan h riêng tưđặc bit nào đó đúng không?”

L
c Cnh L xoa xoa cm, trong bng nghĩ thm đúng là có mi quan hệđặc bit --- Ninh Tch chng phi là ch dâu ca anh ta còn gì.

“Quan h
gia tôi và Ninh Tch y à, có th dùng mt câu để miêu t, Bá Nhc và thiên lý mã1.”

1 Bá Nh
c và thiên lý mã: mt đin tích v vic coi trng người tài ca người TQ xưa.

“Còn v
phn ti sao chúng tôi li b nhiu công sc và thi gian ra như vy, đương nhiêu là vì tôi tin tưởng vào ánh mt nhìn người ca bn thân, tin chc cô y đáng để làm vy, sau này Tinh Huy s hi hn vì đã t by…” 

Chương 205: Giúp boss kiếm tht nhiu tin

Câu tr li này ca Lc Cnh L có th nói là hoàn mĩ, không để người khác tìm ra chút sơ h.

Phóng viên không moi
được gì t Lc Cnh L, cui cùng cũng đành phi chuyn mc tiêu sang Ninh Tch.

Phóng viên: “Ninh T
ch, theo như tôi được biết bình thường mi quan h ca cô vi Ninh Tuyết Lc rt tt, động cơ ca cô ta khi làm chuyn này là gì? Gia hai người tng có him khích gì không?”

Ninh T
ch: “Vn đề này hình như các anh hi sai người ri thì phi.”

Phóng viên: “Theo nh
ư li ca nhân viên công tác nơi cô phn ánh li thì đã my tháng nay cô không vềđó na ri, đối vi chuyn này cô có gii thích gì không?”

Ninh T
ch: “Không sai, tôi mun ởđâu là quyn t do ca tôi.”

Phóng viên: “V
y trong khong thi gian này cô đang ởđâu, có th tiết l mt chút được không?”

Ninh T
ch: “Ch ca bn.”

Phóng viên: “Chuy
n cô gia nhp Thnh Thế, Giang Mc Dã có biết không? Nghe nói bình thường quan h ca hai người ởđoàn làm phim rt tt? S vic ln này có phi là có s tham gia ca anh y không?”

Ninh T
ch: “Biết. Tt. Không”

Phóng viên: “….” --- Cái cô Ninh T
ch này cũng tht quá xo quyt, mun moi được thông tin gì đó t ming cô ta đúng là không d chút nào…..

Các phóng viên b
t lc chỉđành b qua nhng vn đề quá nhy cm, hi sang vn đề khác: “Ln này nhân hoạđắc phúc mà có th gia nhp Thnh Thế, cô có cm tưởng như thế nào?”

Ninh T
ch: “N lc làm vic, giúp boss kiếm tht nhiu tin, báo đáp ơn tri ng ca boss, chng minh ngài y không h nhìn nhm người.”

Phóng viên t
ựđộng cho boss mà cô nhc đến chính là Lc Cnh L, ch có Lc Cnh L biết rng đó là mt người khác!

Kh
kh! Ông anh mình mà nghe được thì vui phi biết!

“Ok, bu
i hp báo hôm nay đến đây thôi, mi người còn có điu gì mun hi sau này có th hn riêng để phng vn, tt c mi chuyn ca Ninh Tch t nay v sau do qun lý ca cô y - cô Lâm Chi Chi ph trách.” Lương Phi Tinh đứng dy tuyên b kết thúc.

T
t c phóng viên đều có v vn chưa hết hng thú, hôm qua cuc hp báo ca bên Tinh Huy kéo dài ba tiếng ln, khin trách Ninh Tch các kiu nhưng Thnh Thế ch cn na tiếng đồng h ngn ngi là gii quyết hết mi vn đề. Ai cao - ai thp, nhìn mt cái là biết ngay.

Lúc các phóng viên
đang lc tc ri đi, Lc Cnh Lễđột nhiên lên tiếng: “T từđã.”

Sao th
ế? Có cái gì hot na à?

Đám phóng viên kích động quay người li.

L
c Cnh L tt bng nhc nh: “Các v có quên gì không y nh?”

, quên cái gì cơ? --- Đám phóng viên quay ra nhìn nhau, không hiu ý anh là gì.

L
c Cnh L tuy vn cười nhưng ánh mt li vô cùng lnh lùng: “Ninh Tch t dưng b các người nhc m mng m my ngày lin, gánh mt đống nhng ti danh không đáng có, các người không mun nói gì sao?”

Đám phóng viên nghe thế mt đầy ngượng ngp tranh nhau nói xin li vi Ninh Tch, đồng thi trong lòng cũng hn chết Ninh Tuyết Lc.

Ninh T
ch ngc nhiên nhướng mày, trong lòng nghĩ thm cái tên cà chn này lúc nghiêm túc cũng ra dáng phết.

Nh
ưng mà va mi vào hu trường, Lc Cnh L lp tc quay v cái v bát nháo thường ngày: “Tiu Tch Tch, Tiu Tch Tch yêu du... bui ti chúng ta m tic được không? Tôi mua thc ăn, ra rau, ra bát, còn cô chu trách nhim nu nướng, ok!”

“……” --- Cô xin
được rút li cái ý nghĩ va ri, gi cô ch mun mt cước đạp chết cái tên đầu đất này thôi…

Cái tên
đầu đất này rt cuc có biết câu nói va ri rt d khiến người khác hiu lm không? 

Chương 206: Vch trn chân tướng

Lương Phi Tinh đang rót nước mà rót tràn ra ngoài t lúc nào cũng không biết.

Cu
i cùng thì ông cũng hiu, chng trách đại Boss li đích thân ti hi chuyn ca Ninh Tch hóa ra là vì có quan h như vy vi Lc Cnh L?

Ninh T
ch nhn li ý mun tn cho Lc Cnh L mt trn, cười gượng nói: "Nh thiếu, ti nay chc không được tôi có hn vi bn ri, để hôm khác nhé!"

Nói r
i cô thn nhiên quay ra nhìn Lương Phi Tinh, Lâm Chi Chi và Trn Cánh mi mc: "Tng giám Lương, ch Lâm, lut sư Trn, khi nào mi người rnh thì nh cùng nhau ti dùng cơm nhé! Trước đây tôi tng nói tôi nu ăn rt ngon thế là Nh thiếu c luôn ming bt tôi nu mt ba cơm cm ơn cu y, không th cho mt mình cu y béo b thếđược! Hôm nay tht s rt cm ơn mi người! Mi người nh ti nhé!"

Nói r
i cô cúi gp người xung.

Ch
mt câu nói đơn gin đã hóa gii toàn b s m ám ban nãy.

Lâm Chi Chi g
t đầu tán thưởng, năng lc gii quyết tình hung bt ng ca cô gái này qu không ti, đúng là mt ht ging tt.

Còn v
chuyn gia cô và Lc Cnh L, mi quan h xem ra thì d khiến mi người hiu lm nhưng rõ ràng gia hai người không h có kiu không khí như gia trai vi gái, có l ch là quan h bn bè thân thiết thôi.

......

T
i Châu Giang Đế Cnh, trong căn h ca Ninh Tuyết Lc.

T
sáng sm, Tô Din đã mua thuc b ti thăm cô ta, sau khi hai người nói chuyn thân thiết mt hi Tô Din lin nhìn đồng h trên tay ri m tivi lên.

Trên màn hình, bu
i hp báo ca Thnh Thế va mi bt đầu, Lc Cnh Lễđang gii thiu s gia nhp ca Ninh Tch.

Ninh Tuy
ết Lc không ng c mt đêm, trát c my tng phn mi min cưỡng che đi được vòng mt thâm qun, vn định ch lát na s xem trc tiếp mt mình nhưng không ng Tô Din li ti.

Cô ta không
đoán trước được lát na s xy ra chuyn gì nhưng tô ta biết cô ta tuyt đối không th cùng xem bui hp báo này vi Tô Din!

Ninh Tuy
ết Lc ôm cánh tay Tô Din làm nũng: "Din, tivi chng có gì hay để xem c? Chúng mình làm cái khác đi?"

Tô Di
n v v lên tay cô ta, mt vn chăm chú nhìn màn hình tivi: "Tuyết Lc, đừng làm n."

“Di
n, anh quan tâm ti chuyn ca Ninh Tch đến vy sao?" Ninh Tch trưng ra v mt không vui.

"Ch
ng l em không quan tâm à? Em không mun biết Tiu Tch s nói gì trong bui hp báo?"

"Em..." Ninh Tuy
ết Lc nghn li: "Tt nhiên là em cũng quan tâm Tiu Tch ri! Nhưng em không thích anh c dn hết s chú ý ca mình vào chịấy!"

"
Được ri, đừng như tr con thế, ngi yên vi anh mt lúc." Ln này thái độ ca Tô Din kiên quyết l thường.

Ninh Tuy
ết Lc cn răng, tiếp tc ngi xem.

Lúc này, Lâm Chi Chi
đang công b thông tin sp kết hôn cùng Lãnh Man Vân và ý định gii ngh ca cô y, tiếp đó, có phóng viên đứng dy hi ti sao Thnh Thế li mun kí hp đồng vi Ninh Tch.

Ninh Tuy
ết Lc thm nghĩ làm lon lên đi, mau làm lon lên, tt nht nháo đến mc phi ct hng mà b vềấy.

Ninh Tuy
ết Lc cn thn quan sát tng phn ng ca Tô Din, phát hin ánh mt Tô Din từđầu ti cui chưa tng ri khi Ninh Tch, dù cho c quá trình Ninh Tch vn chưa h nói gì.

Trong lòng cô ta b
ng dâng lên cm giác nguy him chưa tng có, đúng lúc này, trên tivi truyn ti mt tiếng nói quen thuc...Là ging ca Trương Cường!!!

Tim Ninh Tuy
ết Lc đập thình thch, cô ta không ngng t an i bn thân dù Ninh Tch có ly được khu cung ca Trương Cường thì nhiu nht cũng ch chng minh được s trong sch ca nó, không có bt c ai biết chuyn này là do cô ta sp đặt..

Nh
ưng s vic phát sinh phía sau... đã vùi dp mi hi vng ca cô ta. 

Chương 207: Anh còn có th tiếp tc tin em được không?

Điu khin trên tay Ninh Tuyết Lc rơi xung dt, mt ct không còn git máu, vn vo d tn.

K
ết qu xu nht trong d liu ca cô ta cũng ch là Ninh Tch có th chng minh được s trong sch ca nó thôi nhưng tht không th ngờđược, đối phương cư nhiên li nm được bng chng quan trng như vy.

Ch
ng l k gi mail nc danh kia ăn hai đầu? Đầu tiên là bt cht cô ta 800 vn, sau đó li đem bng chng bán cho Thnh Thế?

Trên tivi, phóng viên
đang hi Ninh Tch: “… theo như tôi được biết bình thường mi quan h ca cô vi Ninh Tuyết Lc rt tt, động cơ ca cô ta khi làm chuyn này là gì? Gia hai người tng có him khích gì không?”

Ngón tay Ninh Tuy
ết Lc run lên, cô ta tt vi tivi ri ném điu khin ra xa sau đó ôm cht ly Tô Din: "Din, anh nghe em gii thích..."

T
i khi cô ta ôm ly Tô Din mi phát hin ra c người gã đang run lên, ngón tay đang siết li kêu lên răng rc, v mt du dàng hòa nhã thường ngày giờđang khó coi đến cc đim....

Cô ta ch
ưa tng thy gã đáng s như vy bao gi!

Ninh Tuy
ết Lc hong s cc độ, nhn không được ôm Tô Din càng cht hơn, khn thiết gii thích: "Anh Din, không phi em... Tht s không phi em... Em tht s không biết gì hết...Em không biết ti sao Thái Tĩnh li làm ra chuyn này! Chng l là ghi hn em vì vài ln tính khí em không tt mà trút gin lên đầu cô ta sao?"

Tô Di
n vn ngi im để mc cho cô ta ôm nhưng ging điu không còn chút ám áp nào: "Nếu Thôi Thái Tĩnh ch vì mun hi em, ti sao cô ta li còn bo Trương Cường hi c Ninh Tch? Chuyn này có li gì cho cô ta?"

V
mt Ninh Tuyết Lc cng đờ, sao đó cô ta lp tc nói: "Chc chn là vì cô ta s b phát hin nên mun tìm người chu ti thay! Thường ngày cô ta luôn cnh em biết Ninh Tch có xích mích vi em, nếu cô ta giá ha cho chịấy thì em s không nghi ng gì c..."

"K
c có min cưỡng chp nhn lí do này vy chuyn vết thương ca em thì sao?" Tô Din tiếp tc hi.

Lúc này Ninh Tuy
ết Lc đã dn bình tĩnh tr li, cô ta t ra m c gii thích: "Ngay từđầu em đã bo em không sao ri nhưng ti ba m lo cho em quá nên mi để em trong vin ngh ngơi vài ngày, anh cũng biết đấy, khong thi gian đó em tht s va áp lc li mt mi, cơ th vô cùng suy yếu, bn h sao có th vu oan cho em như vy ch!"

Tô Di
n khiếp s, v mt chết lng tng chút hin lên s thng kh: "Tuyết Lc... anh còn có th tiếp tc tin em được

không?"

Ninh Tuy
ết Lc khóc lóc khăng khăng kéo tay gã, dùng ánh mt như nhìn vào nim hi vng cui cùng ca mình nhìn gã: "Din! Anh phi tin em! Anh tin em đi được không! Gi, bên ngoài chc chn mi người đều đang ch trích em, nghi ng em, nếu ngay đến c anh cũng không tin em, em không biết có còn dũng khí để sng tiếp na không? Người ta không hiu em, nghi ng em, em có th mc k nhưng chng l anh cũng không hiu em sao? Anh cm thy em s làm ra chuyn như vy vi Ninh Tch à? Din, em xin anh... em xin anh đấy... xin anh đừng vt b em..."

Tô Di
n th người ra, mãi không có phn ng li. Ninh Tuyết Lc căng thng nhìn hn.

M
t lúc lâu sau, rt cuc Tô Din mi hít sâu mt hơi t từđẩy tay cô ta ra, lo đảo đứng dy đi ra ca.

Ninh Tuy
ết Lc ht hong bám theo: "Din, anh mun đi đâu?"

"
Đừng qua đây, để anh yên tĩnh mt chút."

"R
m" mt tiếng, Tô Din nng nềđóng ca li.

Trong phòng, Ninh Tuy
ết Lc ngã bt xung đất, th người mt lúc ri vi vàng ly đin thoi gi cho Thường L... 

Chương 208: Tôi th thính ch nào?

Tô Din lo đảo chy xung lu, lái xe lao ra con đường đông đúc…

Lúc này, trong
đầu gã hin lên hình nh lúc Ninh Tch giúp Ninh Tuyết Lc bt ming vết thương nhưng li b gã thô lỗđẩy ra...

R
i hình nh khi cô đối mt vi s trách mng ca bác trai bác gái trong vin, rõ ràng trong ánh mt cô tràn ngp s thương tâm cùng kh s nhưng li vn bướng bnh không chu cúi đầu...

C
nhng tin nhn gã gi cho cô na đều là nhng li l ch trích khiến cô phi đau lòng...

Sau khi s
vic phát sinh, gã ngay đến mt giây còn không thèm suy nghĩ lin đứng v phía Ninh Tuyết Lc không h nghe cô gii thích ly mt li.

Luôn mi
ng nói dù chia tay ri cũng s luôn coi cô như em gái rut mà quan tâm, chăm sóc nhưng gã ch luôn làm ra nhng chuyn khiến cô thương tâm.

Tuy
ết Lc có gã, có ba m yêu thương, có công ty, có người hâm m...

Nh
ưng cô thì sao, b c thế gii này ch trích, chi mng…

Đến cui cùng thì người đứng ra ly li thanh danh cho cô không phi là bn h - nhng người luôn gi di t xưng là quan tâm đến cô - mà là nhng người xa l không h quen biết...

Xuyên qua c
a kính, gã thy trên màn hình LED ln ca trung tâm thương mi, Ninh Tch vn đang nghiêm tc tr li tng câu tng ch ca phóng viên: “… n lc làm vic, giúp boss kiếm tht nhiu tin, báo đáp ơn tri ng ca boss, chng minh ngài y không h nhìn nhm người.”

Gã bi
ết, đây không phi là mt câu tr li khuôn mu mà là nhng li từđáy lòng cô, vi tính cách ca cô ch cn người ta đối x vi cô tt mt chút cô lin hn không th móc hết tim gan ra để báp đáp li...

Gã luôn ngh
ĩ rng cô đã thay đổi, nhưng s tht thì người đang thay đổi li là gã.

Hình
nh cô cô đơn bước khi cng vin ngày hôm y liên tc lp đi lp li trong đầu gã... Nghĩ ti bóng dáng gy yếu bt lc y... tim hn như bịđao ct...

Bu
i ti, ti quán bar VIVI.

Quy mô c
a quán bar này không ln, li nm v trí ho lánh nhưng li rt phong cách, là do mt tin bi trong làng gii trí m, rt đậm cht riêng tư, người trong gii thường ti đây t tp th lng bn thân.

Lúc Ninh T
ch vào phòng tiếng, Giang Mc Dã cũng đã ti, đang gác chân ngi trên sofa, trên bàn đã có vài chai rượu rng.

Ninh T
ch tháo khu trang và kính râm ra: "Này này này, không đợi tôi mà ung mt mình thế à?"

Giang M
c Dã khinh b “xì” mt tiếng: "Chng phi bà đang cai rượu à? Đợi bà thì khác gì tôi t ung mt mình?"

Ninh T
ch nhún vai: "Được thôi, coi như tôi chưa nói, ông c ung tiếp đi! Gi nước hoa qu cho tôi chưa?"

"G
i cái rm! Quán bar ly đâu ra nước hoa qu!" Giang Mc Dã bc mình trng mt vi cô.

Th
ế là, Ninh Tch n chuông gi phc v vào.

M
t anh zai đẹp trai đi vào, mm cười hi: "Thưa cô, xin hi cô cn gì?"

Ninh T
ch nhét vào túi cu ta mt t tin có giá tr ln, nháy nháy mt: "Cu zai này có thểđi mua giúp ch 2 chai nước hoa quảđược không?"

C
u chàng ngn ra, hai má đỏ bng sau đó cười nói: "Xin nguyn cng hiến sc lc vì cô."

Tròng m
t Giang Mc Dã như mun rt ra: "Ninh Tch! Bà có th dng li được không h, đừng c thy ai trông được được mt cái là li bt đầu th b na!"

Ninh T
ch đưa chân ra đạp anh ta mt phát: "Biến! Tôi th b lúc nào! Đầu óc ông đen ti nên thy cái méo gì cũng đen ti thì có!"

Giang M
c Dã phi bi trên qun: "Đừng có đánh trng lng na, nói chuyn chính đi!"

"Là tên nào
đầu têu trước!" Ninh Tch lườm Giang Mc Dã mt cái, sau đó nga người ra sofa th dài mt hơi, s mt mi đã che giu c ngày gi không kim nén ni na… 

Chương 209: Cái gi là ly thân báo đáp

Giang Mc Dã thy dáng v này ca cô, không được t nhiên hi: "Sao li mt như vy? Bui hp báo chng phi rt thun li sao?" --- Tt cảđã được người nào đó thu xếp tha đáng...

"Còn không ph
i do ông hi chc! Phát mt!" Ninh Tch cáu knh ngi bt dy quc mt nhìn anh ta: "Tôi hi này, ngày hôm đó... hôm đó Lc Đình Kiêu... tht s... đã hôn tôi sao?"

Giang M
c Dã cn sch rượu: "Nếu tôi la bà, tôi sẽđi đốt hết đống trang b ca tôi, từđêm nay trởđi s không bao gi chơi game na!"

Ninh T
ch gt đầu: "Được, tôi tin ông." --- Th thế này đủđộc ri.

Giang M
c Dã rt cuc không nhn được na m ming mng: "Bà t mình đếm xem tôi đã nhc nh bà bao nhiêu ln ri mà bà có chu nghe đâu! Chúng ta quen nhau bao lâu? Bà quen Lc Đình Kiêu bao lâu? Mà bà li thà tin anh ta ch cũng không chu tin tôi là sao h?"

Nhìn dáng v
b tn thương sâu sc ca Giang Mc Dã, Ninh Tch th dài nói: "Trên thc tế, t ln đầu tiên tôi gp Lc Đình Kiêu, anh y đã tng nói vi tôi…"

"Nói gì?" Giang M
c Dã nheo mt li.

Ninh T
ch nhún vai: "Nói mun ly tôi."

"Ph
t... kh kh kh... bà nói gì cơ?" Giang Mc Dã ho sù s, suýt na thì b sc rượu chết.

Ninh T
ch v mnh lên lưng anh ta: "Khi y phn ng ca tôi còn kinh khng hơn ông cơ!"

"Sau
đó thì sao?" Giang Mc Dã vi vàng truy hi.

"Sau
đó tt nhiên là tôi phi hi ti sao anh y li mun ly tôi ri!"

"V
y anh ta nói sao?"

"Anh
y nói vì tôi đã cu Tiu Bo nên mun ly thân báo đáp!"

"
Đệch m! Thế bà tr li thế nào?"

"Tôi nói tôi c
u Tiu Bo nhưng Tiu Bo cũng đã cu tôi, coi như hu không cn báo đáp, sau đó đánh bài chun ch sao!"

Giang M
c Dã đứng bt dy, đi đi li li trong phòng: "Tôi tht mun bóp chết bà, Lc Đình Kiêu ngay từđầu đã có ý quy ri bà, hơn na còn nói trng ra như thế, vy mà bà vn cứđâm đầu vào là sao?"

Ninh T
ch cau mày: "Xin ông đấy, ông có cưỡng li được mt Tiu Bo đáng yêu d thương như vy không? Hơn na, tôi vn luôn nghĩ rng Lc Đình Kiêu vì Tiu Bo nên mi nói mun ly tôi đấy nhé? Sau đó tôi t chi, anh y cũng không cưỡng ép tôi, thì ông bo tôi còn làm gì được na?"

"T
i sao li vì Tiu Bo! Gi di! Còn bà na, đúng là ln mà!" Giang Mc Dã cui cùng cũng không lòng vòng na mà nói thng: "Tôi nói bà nghe này, anh hùng cu m nhân cũng phân ra loi này loi kia đấy nhé! Mt là m n chng có ý gì vi anh hùng nhưng vì đểđền ơn cu mng cô ta s nguyn làm trâu làm nga cho anh ta. Hai là… Ninh Tiu Tch bà nói cho tôi biết, m n s nói như thế nào khi cô ta có ý vi anh hùng?"

"H
m..." Ninh Tch xoa cm: "M n s nói, tiu n nguyn ly thân mình báo đáp?"

"SO, gi
thì bà đã hiu ý ca bn ch "ly thân báo đáp" là gì chưa?! Chính là anh ta thích bà, để ý ti bà, có ý vi bà đấy! Hiu chưa?" Giang Mc Dã ch tiếc rèn st không thành thép mà gào vào tai cô.

Ninh T
ch ngoáy ngoáy tai: "Nói cũng có lý lm..."

Giang M
c Dã: "Đấy chính là chân lý!"

Ninh T
ch v mông đứng dy n vai Giang Mc Dã ý bo anh ta bình tĩnh ngi xung sofa sau đó mi chm rãi nói: "Được, nếu ông đã hi tôi, tôi cũng hi ông mt vn đề!"

Giang M
c Dã cnh giác nhìn cô: "Bà mun hi gì?"

"Tôi h
i ông, nếu ông bước vào mt căn phòng thy người ông thích b trúng thuc kích thích mc đồ ng trong sut nm trên chiếc giường KINGSIZE ri đầy cánh hoa hng, ông s làm thế nào?" 

Chương 210: Tôi động lòng vi anh y ri

Giang Mc Dã ngn ra, hai tai lp tc nóng bng như la đốt đưa tay đẩy cô ra: “Ninh Tiu Tch, bà đen ti nó va va thôi!”

“Gi
b ngây thơ cái gì! Nghiêm túc tr li chịđê!”

“Sao t
dưng li hi như vy?” Ánh mt Giang Mc Dã có v né tránh. Anh ta không dám nói nhng li va ri ca Ninh Tch tht quá có sc gi hình, hơn na... anh va ri còn tưởng tượng ra người trong đó chính là....

“Ông c
tr li tôi trước đi!” Ninh Tch thúc gic.

Giang M
c Dã vt vã hi lâu, cui cùng mi p úng đáp: “Tt... Tt nhiên là xông ti luôn ri! Lúc này ri còn không xông lên thì có còn là đàn ông na không? Nếu không thì gã đó căn bn là không thích cô gái kia!”

Nghe th
y đáp án như d liu, Ninh Tch cười như không cười nhìn anh ta.

“Nhìn tôi nh
ư thế làm gì? Chng l tôi nói không đúng sao?” Giang Mc Dã b cô nhìn sn hết c da gà.

“Ông nói r
t đúng.”

“V
y gi tôi có th hi ti sao bà li hi như vy được chưa?”

Ninh T
ch chng cm, ánh mt xa xăm nói: “Ông có biết, vi tình hung đó Lc Đình Kiêu đã làm thế nào không?”

Giang M
c Dã nht thi biến sc: “Lc Đình Kiêu gp phi tình hung này? Bà có ý gì?”

Ninh T
ch gii thích đơn gin qua v nguyên nhân và hu qu ca câu chuyn, ri nói: “... sau đó Chu Hướng Thành đã trói tôi li đưa lên giường Lc Đình Kiêu!”

“L
c... Lc Đình Kiêu đã làm thế nào?” Giang Mc Dã st rut đến ni ngay đến ging nói cũng b biến điu.

“Anh
y chng làm gì c.” Ninh Tch nh li bui ti ngày hôm đó: “Anh y an i tôi đừng s, còn trò chuyn vi tôi để phân tán s chú ý ca tôi, từđầu ti cui không h có bt c hành động nào quy ri tôi, yên lng cùng tôi tri qua cái đêm đầy bt lc và khó khăn đó.”

Giang M
c Dã nghe xong, cn cht môi, không tht ra được li nào.

Ninh T
ch chăm chú nhìn anh ta: “Ông nghĩ Lc Đình Kiêu là người thuc kh năng nào? Không phi là đàn ông? Hay không thích tôi?”

Giang M
c Dã siết cht nm đấm: “Tôi chc chn là anh ta thích bà!” --- Hành động Lc Đình Kiêu không h khiến người ta nghĩ anh ta không phi là đàn ông mà ngược li vô cùng đậm cht đàn ông... Nếu là anh chưa chc đã làm được như thế...

Ninh T
ch gt đầu: “Vn dĩ tôi không chc, cũng không dám xác định nhưng hin ti biết anh y thích tôi thì tôi biết ti sao tôi li không chu tha nhn ri?”

Giang M
c Dã lp tc nhìn v phái cô, “Cái gì?”

“Không ph
i vì tôi ngc mà là vì anh y v thế quá cao. Tôi rung động vi anh y cũng không phi là chuyn kì quc...” Ninh Tch va nói dt câu dường như s hoang mang không biết thế nào gia hai hàng lông mày đã biết mt.

Gi
ng Giang Mc Dã run lên, cơ h không th nói thành câu trn vn: “Bà... động lòng vi anh ta ri?”

Ninh T
ch cười: “Tuy không mun tha nhn cũng trn tránh hơi lâu nhưng... đây đúng là s tht.”

Giang M
c Dã đập tay lên bàn, đôi mt đỏ ngu lúc này như mun nt ra: “Ninh Tch! Bà thì hiu cái quái gì v anh ta h? Bà biết v anh ta bao nhiêu? Gi bà ch là nhìn thy b mt bên ngoài ca anh ta thôi! Bà tht s cho rng Lc Đình Kiêu là người du dàng, lch thip như nhng gì anh ta th hin cho bà thy sao? Bà có biết ti sao Gi Thanh Thanh li chết cái nơi kh ho cò gáy kia không? Có biết kết cc ca Chu Hướng Thành là như nào không? Bà có biết anh ta ch vì mun phá hng mt cnh hôn mà huy động c máy bay to mưa nhân to không? Thm chí c chuyn nhà tôi đột nhiên xy ra chuyn... cũng là kế sách do mình anh ta bày ra hết!”

Ninh T
ch im lng hi lâu sau đó kh nói: “Nhưng mà, Giang Mc Dã, t trước đến gi anh y chưa tng làm ra chuyn gì tn thương ti tôi. Nếu tôi vì nhng chuyn đó mà xa lánh, khinh b anh y như vy là không công bng vi anh y. Ông nói tôi không biết phân bit phi trái cũng được, không biết tri cao đất dày cũng không sao, tôi ch biết, anh y đối x tt vi tôi, rt tt... chưa tng có ai đối x vi tôi tt như anh y c!” 

Chương 211: Bà mun tiến ti vi anh ta?

Giang Mc Dã chán nn, khó khăn m ming khàn ging nói: “Bà mun tiến ti vi anh ta?”

“Làm sao có th
! Tôi là người biết thân biết phn.”

Giang M
c Dã cau mày: “Ý tôi không phi như vy không phi chê bà không tt, tôi ch mun nói Lục Đình Kiêu qu quyt vi nguy him thôi, gia thế ca Lc gia cũng không thích hp vi bà...”

“Ng
ười anh em, cám ơn em đã tâng bc chịđây như vy, chịđây là người như thế nào t ch hiu mà.” Ninh Tịch ct ngang, v mt đã hoàn toàn khôi phc như thường: “Yên tâm đi, động lòng không có nghĩa là mt lí trí, tôi biết mình đang làm gì và nên làm cái gì.”

Giang M
c Dã nghe cô nói vy nhưng chng có chút nào vui v, trong lòng vn còn khó chu: “Bà là người thế nào? Chăm ch, nghiêm túc, biết phn đấu, thot nhìn thì có v bt cn đời, không tim không phi nhưng tht ra li rt thn trng, yêu ghét rõ ràng, là người ph n tt!”

Ninh Tịch s
ng st: “Không ng nha Lông Vàng! Hóa ra hình tượng ca tôi trong lòng ông li hoành tráng như vy? Yêu tôi ri à?”

S
ng lưng Giang Mc Dã cng đờ: “Lượn cho nước nó trong!”

“Ha ha ha...” Ninh Tịch ôm b
ng cười lăn ln mt trn, sau đó dùng ánh mt thâm trm nhìn anh ta: “Giang Mc Dã, mượn tm câu ca ông, ông hiu tôi bao nhiêu? Biết tôi bao nhiêu? Ông hin ti ch thy được phn tôi th hin ra trước mt ông thôi, ông cho rng bn cht ca tôi tht s là như vy sao?”

Giây phút
đó Giang Mc Dã dường như cm thy ni tâm ca mình b cô nhìn thu, cô đang c ý nhc nh anh đừng vng tưởng na....

.....

Nhà h
Lc.

Lục
Đình Kiêu ngi trên ghế salon phòng khách, chăm chú lt xem mt quyn sách tiếng Đức.

L
c Cnh L thì ngược li c như b cm nguyên mt cây kim dài trong mông vy, lc lư khp phòng.

“Anh, ng
ười ti nay Ninh Tịch có hn chính là thng ot Giang Mc Dã đó! Ch l anh không mun biết bn h nói cái gì à? Em có d cm! Ni dung nht định s rt kinh người! Hơn na còn có quan h trng đại ti anh!”

Lục
Đình Kiêu lt mt trang sách, không thèm ngng đầu lên.

“Hazz,
đều ti anh hết, em đã bo để em lén cài máy nghe trm thì anh nht định không cho! Bây gi thì hay ri, ch có th ngi đây mà lo lng suông thôi!” Lc Cnh L oán trách, mc dù người lo lng suông ch có mình anh ta mà thôi.

Cu
i cùng, ngay c mt người có tính nhn ni cao như Lục Đình Kiêu cũng không chu ni: “Im lng, nếu không thì đi v.”

“Không! Em không v
!”

Anh còn ph
i ch Tiu Tch Tịch vềđể thăm dò na ch! Nếu không nht định ti nay s ng không ngon!

Đã gn 11h ri mà hai người kia sao còn chưa v?” Lc Cnh Lễđang vò đầu bt tai thì di động đột nhiên reo lên, mt s l gi ti.

Đã mun thế này ri ai còn gi thế?” Lc Cnh L cm di động ra ngoài sân nhn cuc gi.

M
ười phút sau, Lc Cnh L như va hít lá đu đủ xông vào.

Đúng là đang bun ng có người đưa gi ti! Anh, anh đoán em mi ly được cái gì? Chính là bn ghi âm cuc nói chuyn ca Giang Mc Dã vi Ninh Tịch đấy! Cái này không phi do em làm đâu là mt tên chó săn ca tòa son nào đó theo đuôi h ri ghi li may mà ông ch ca bn h thc thi nhn được lin lp tc chn li còn đưa cho em làm quà bi ti đó!” 

Chương 212: Chng l là bn trai cũ?

“Tiêu hy.”

L
c Cnh L có cm giác như va b mt chu nước lnh di t trên đầu xung: “Cái gì? Ông tri đang giúp anh đó! Ch l không định nghe?”

S
c mt Lục Đình Kiêu càng lnh hơn: “Cn nói li ln th hai?”

Th
y anh trai tc gin, Lc Cnh L vi vàng gt đầu như gà m thóc: “Được được được... em hy.... em hy...." --- Hazzz, anh Hai đúng là, tr nhng lúc trước mt Tiu Tch Tch thì ch biết du di là gì c!

điu, anh thì không ging vy ngoài ming thì đồng ý nhưng trong lòng li không định hy.

Ch
p, lén gi li là được ri... Mt ngày nào đó chc chn có ch hu dng!

L
c Cnh L còn đang rên r than th thì mt thân nh nho nh t trên lu chy xung, sau đó chy ra ngoài...

“Ti
u Tch Tch v ri?” Lc Cnh L vi vàng chy theo Tiu Bo.

Qu
nhiên là Ninh Tịch đã v li còn ngi xe ca Giang Mc Dã v.

T
v mt ca hai người thì không nhìn ra cái gì d thường, Giang Mc Dã thì có v ung hơi nhiu còn Ninh Tch hình như không ung.

Ninh Tịch xu
ng xe ôm ly Tiu Bo, v mt đầy bt đắc dĩ cùng đau lòng: “Bo bi, đã 11h ri sao con còn chưa ng vy? Chng phi đã bo không cn ch cô ri hay sao!”

Ti
u Bo ôm cht ly c Ninh Tịch,nhìn chm chm vào Giang Mc Dã phía sau, trên khuôn mt nh nhn tràn đầy vẻđề phòng cùng bài xích.

Khóe mi
ng Giang Mc Dã git git, quá không công bng, Lục Đình Kiêu rõ ràng đang chơi bn! Chơi bn!

L
c Cnh L liếc mt cái đã nhìn ra tâm tư ca Giang Mc Dã, đi ti v vai mt cái đồng tình nói: “Nén bi thương, ai bo cháu không có con trai cơ!”

Giang M
c Dã cht d: “Cu có ý gì?”

L
c Cnh L xích li gn bên tai Giang Mc Dã nh ging nói: “Đừng gi b, cháu thích Ninh Tịch ch gì?”

Trên m
t Giang Mc Dã thoáng qua v kinh hoàng, ngay sau đó nghiêm mt nói: “Cu, cu đang nói đùa sao? Sao cháu có th thích cô y được!”

L
c Cnh L s cm, v mt đánh giá. --- K quái, tht k quái, gia hai người này rt cuc phát sinh chuyn gì, rõ ràng thng nhãi này thích người ta như vy nhưng li vn luôn ming không chu tha nhn...

Ninh Tịch
đang mun bế tiu Bo vào nhà thì di động trong túi xách đột nhiên vang lên.

Cô ti
n tay n nút nghe: “Alo, ai vy?”

“Xin chào, là cô Ninh Tịch sao? B
n trai cô xy ra tai nn giao thông hin đang cp cu trong bnh vin ca chúng tôi! Mi cô lp tc ti đây!”

D
u hi chm to tướng hin rõ lên khuôn mt Ninh Tịch: “Cái gì? Bn trai tôi?”

V
a dt li, Lc Cnh L, Giang Mc Dã, Lc Đình Kiêu, thm chí ngay c Tiu Bo cũng tp trung ánh mt nhìn vào cô.

Ninh Tịch lúng tung ho nh
mt tiếng: “Kh, có nhm hay không? Tôi không có bn trai!”

“Nh
ưng trước khi hôn mê bnh nhân đã để li sốđin thoi ca cô, cô vn nên qua xem thì hơn! Địa ch ca bnh vin chúng tôi là...” Đầu bên kia di động nói xong, lin vi vã cúp máy.

Ninh Tịch c
m di động đứng đần mt ra: "Đm! Rt cuc là ai vy?”

Giang M
c Dã ta người vào xe, h mt tiếng: “Ai biết là người bn trai cũ nào ca bà ch? Không ng di ngôn ca người ta li là sốđin thoi ca bà, đúng là si tình!”



T
 vic cô chn Lc Cnh L cho đến vic c ý din cnh thân cn vi Tô Din, thm chí c vic c th hin v tâm cơ trước mt anh hay là lơđãng nhc đến thân phn ca anh… tt cảđang mun vch rõ quan h gia anh và cô… Ging như lúc đầu anh dùng cách “mưa dm thm đất” khiến cô bt tri bt giác tiếp nhn mình, giờđây cô cũng đang dùng cách như vy để khiến anh dn dn ri xa cô...

Không th
nghi ng, cô qu tht là mt hc sinh gii.

Có l
là anh đang t mua dây buc mình, t nht mình vào cái lng do chính mình to ra rõ ràng biết cô mun làm gì nhưng li không biết nên làm thế nào.

Đêm khuya, ti nhà h Lc.

Ninh T
ch nm trên chiếc giường ln đếm không biết bao nhiêu con cu mà vn chng thy bun ng tí nào.

Th
ế nên cô cm đin thoi lên wechat.

L
ướt lướt mt hi không có gì mi, cô lin đăng tâm trng mi: “Tôi vn có th chu đựng bóng ti nếu như chưa bao giờđược nhìn thy ánh sáng. Nhưng giờđây, khi mt tri chiếu ri lên s tch mch ca tôi ch càng khiến tôi tr nên chết lng.”

Câu này
trong mt bài thơ ngn ca n thi sĩĐịch Kim Sâm, không biết ti sao, gi phút này nghĩđến li thy nó hp vi tâm trng đến kì l…..

Ng
ười đầu tiên comment là Lc Cnh L…..

[Woa woa woa, xuân v
hoa n, vn vt hi sinh, li đến lúc động vt……. Oh yeah! Tui đánh hơi được mùi ca tình yêu này….]

Khoé mi
ng Ninh Tch git git, cái tên này, cũng nhanh quá đấy, na đêm canh ba ri mà vn chưa ng sao?

Ng
c nhiên hơn na là Giang Mc Dã vn còn thc nhy vào bình lun: [Chua ê hết c răng ri!]

Ninh T
ch đang chun b cho Giang Mc Dã mt câu nghn hng thì cô nghe thy tiếng "két" mt tiếng ca phòng b ai đó đẩy ra… 

Chương 218: Có th mun làm gì thì làm ???

Ninh Tch vô thc đặt đin thoi xung nín th, không phi là cô đang cnh giác cùng phòng b mà là căng thng quá không biết nên làm gì.

B
i vì cô nghe ra được đó là tiếng bước chân ca Lc Đình Kiêu.

Gi
này Lc Đình Kiêu còn sang đây tìm cô làm gì?

Bây gi
là ba gi sáng đó nha!

Càng quái l
hơn na là vi tính cách ca Lc Đình Kiêu, tuyt đối s không có chuyn không gõ ca mà c thếđi vào phòng……

Trong lúc
đầu óc Ninh Tch còn đang hn lon cái bóng quen thuc đó đã đi đến trước giường cô

Trong phòng cô không
đểđèn, đêm nay li không có trăng, c phòng ti đen như mc ch có th nhìn ra bóng dáng mơ h mà thôi.

Cái bóng
đó c yên tĩnh đứng bên giường mt lúc lâu, không hềđộng đậy.

Tim c
a Ninh Tch sp vt ra ngoài đến nơi đang chun b lên tiếng phá v cái không khí trm mc này thì đột nhiên nh ra mt chuyn.

L
c Đình Kiêu b mng du mà!

Cho nên l
i đã ra đến ming ri cui cùng li phi c mà nut vào tránh đánh thc anh dy.

Kh
, nhưng mà…. Rt cuc là anh mun làm gì vy?

Ch
c độ khong năm giây sau, Lc Đình Kiêu li tiến lên phía trước mt bước, ngi xung mép giường ca cô, lt chăn lên sau đó... c thế nm xung bên cnh cô...

Ninh T
ch: “…”

Nh
ưng chuyn chỉđâu ch có thế, Lc Đình Kiêu nm xung vươn tay kéo cô vào ngc ôm cht ly cô ging nhưđang ôm mt cái gi ôm vy.

Ninh T
ch: “…..”

Khuôn m
t ca Ninh Tch b ép dán sát vào trong vòm ngc m áp ca Lc Đình Kiêu, trên đỉnh đầu là nhp thởđều đều ca anh, trên eo là cánh tay m nóng ca anh, ngay c không khí cũng pha ln mùi hương nước hoa thoang thong mát lnh ca anh.

T
n th mt thôi!!!

Nh
li ln đầu tiên Lc Đình Kiêu mng du cô còn nghĩ là "ngày nghĩ sao đêm mơ vy", đã thế hôm sau cô còn có lòng tt nhc Lc Đình Kiêu đi tìm ph n na ch.

Gi
thì coi nhưđã hiu được hàm ý ca câu: Ngày nghĩ sao, đêm mơ vy ri!

Th
ế nên, ai nói cho cô biết cô nên làm cái gì bây giờđây? Chng l li đợi đến lúc anh y tựđi?

Tr
ước đây không biết gì thì coi như xong nhưng bây gi thì nên làm thế nào mi n đây?

Ninh T
ch thửđộng đậy mun thoát ra nhưng kết qu li th lên th xung toát hết c m hôi mà ai đó thì vn c ôm cht như thế.

Cô lo s
ẽđánh thc anh nên không dám ca mnh na.

H
ết cách, cui cùng Ninh Tch đành phi tho hip.

Ôi! Thôi b
ỏđi, đã ng thì cứđể anh y ngủđi vy! Dù sao sau khi tnh dy anh y cũng chng nhđâu mà!

Ngoài c
a s, gió mát thi bay mây m, ánh trăng sáng nhô ra khi tng mây xuyên qua ca s ri ánh sáng bàng bc xung căn phòng.

G
ương mt nm nghiêng ca Lc Đình Kiêu c th mà hin lên trước mt cô…

Trái tim c
a Ninh Tch đập l mt na nhp nhưng ngay sau đó li lp tc đập như trng dn.

Cô s
nó cứđập điên cung thế này sẽđánh thc Lc Đình Kiêu tnh dy mt.

C
ũng không biết là do ánh trăng đêm nay quá lãng mn hay vì người trước mt quá đin trai, Ninh Tch không kim chế ni lòng mình mà đưa tay lên kh vut ve khuôn mt anh: “Lc Đình Kiêu….”

Có ph
i bây gi cô có làm gì đi na thì anh cũng không biết, không nh?

Có ngh
ĩa là bây gi cô mun làm gì cũng được? Cái ý nghĩ này khiến cho con mãnh thú bịđè nén sâu trong lòng cô bt đầu ngóc đầu dy……

Ninh T
ch kh chm vào vng trán ca người đàn ông trước mt, mi mt ri đến sng mũi cui cùng dng li trên đôi môi mng… 

Chương 219: Sc đẹp khiến người ta lú ln

Sau đó, Ninh Tch t t nghiêng người li gn khi ch cách b môi đó mt milimet, cô li ngp ngng.

Ưm… Hôn hay là không hôn đây… Đây đúng là c mt vn đềđấy…

“L
i dng lúc người ta gp khó khăn mà xung tay, có n lm không?”

“Nh
ưng ai bo người ta tựđộng chy lên giường cô cơ, sao có th trách cô được?”

“H
ơn na ln trước anh y còn cn tôi cơ mà!”

“Oh shit, r
t cuc là mình đang làm cái gì vy? Đúng là b sc đẹp làm cho lú ln ri! Lú như con cá nóc ri!”

……

Sau m
t hi đấu tranh cui cùng Ninh Tch li ngoan ngoãn nm xung.

C
ơ th căng cng ca ai đó lúc này mi được th lng nhưng đồng thi trong lòng li tràn đầy tiếc nui.

C
m giác b trêu chc ri b lng gia chng thế này đúng là …

Nh
ưng mà mt giây ngay sau đó, cô gái nh vn đã b cuc đang ngoan ngoãn nm trong lòng đột nhiên nhm dy, tiếp đó mt đôi môi mm mi m áp đột ngt đặt lên đôi môi anh…

Đầu lưỡi trơn trơn mm mm kh liếm li còn th thăm dò cn cn my cái, thm chí còn to gan thửđẩy đẩy ming anh ra….

M
t người bình tĩnh lnh lùng như Lc Đình Kiêu cũng suýt chút na thì mt kiếm ch.

Cái c
m giác b cưỡng hôn mà ch có th nm đấy không thểđứng lên giành li quyn chủđộng qu thc đau kh!

điu, kĩ thut hôn ca cô gái nh thc rt kém ch biết cn liếm lung tung nhưng li đủđể châm lên ngn la dưới bng dưới ca anh…..

Cu
i cùng Ninh Tch cũng mãn nguyn tho thuê nm xung, t lm bm vi bn thân: “Lú mt ri, lú mt ri! Cơ hi tt như thế này không hôn thì đúng là phí phm c cuc đời!”

Nghe th
y câu này, Lc Đình Kiêu không biết nên khóc hay nên cười.

Ch
là mt n hôn thôi mà cũng đủ khiến cô mãn nguyn như thế!

Cô gái nh
ca tôi, mc tiêu ca em tht khiêm tn quá!

Th
tôi mun tng cho em còn nhiu hơn thế…..

Hôn L
c Đình Kiêu xong, Ninh Tch càng không ng ni cho nên li lôi đin thoi ra lên mng xem tin tc gii trí tiếp. Ging như nhng gì cô đã đoán trước phía Ninh Tuyết Lc đầu tiên là lên tiếng thanh minh, sau đó đổ toàn bt trách nhim lên đầu tr lý Thôi Thái Tĩnh, đẩy mình lên v trí người b hi.

Nh
ưng mà Thnh Thế cũng đâu có ngi không, đặc bit trò khng chế hướng đi ca dư lun li càng là s trường ca Lương Phi Tinh.

D
ưới s chỉđạo ca Lương Phi Tinh, hiu qu ca li thanh minh t phía ca Ninh Tuyết Lc không ln. Phn ln dư lun đều cho rng Ninh Tuyết Lc đang c ý chi b trách nhim, mt tr ý bé nh ch vì cô mng người ta my câu mà li phí công phí sc lên kế hoch tr thù cô thế à? Nói thế mà cũng nghe được.

L
i có người cm thy Ninh Tuyết Lc có mi quan h rt tt vi Gi Thanh Thanh thế nên mi làm vy để tr thù cho cô ta. Cũng có người cho rng Ninh Tuyết Lc đố k vi Ninh Tch bi vì Ninh Tch đẹp hơn cô ta, thm chí còn có người đoán rng Tô Din thường xuyên đến đoàn làm phim là vì ngm trúng Ninh Tch thế cho nên Ninh Tuyết Lc mi mun tr b Ninh Tch…

Tóm l
i là cái hình tượng du dàng hào phóng mà bình thường Ninh Tuyết Lc to dng nên giờđã bịđả kích nghiêm trng.

Ngoài ra thì
điu mà các fan chú ý nht đó chính là tình hình sau này ca b phim Thiên H - đây cũng là chuyn mà Ninh Tch quan tâm nht.

Phía công ty
đã x lý ri ch là bây gi vn chưa có câu tr li chính xác mà thôi.

Ngày mai g
i đin đến hi Lâm Chi Chi xem thế nào

Xem h
ết tin tc ri Ninh Tch li vào weibo, ngc nhiên phát hin sau chuyn ln này lượng fan theo dõi tăng lên không ít, dưới phn bình lun toàn bộđều là nhng li khích l, an i, c vũ cô.

Cô ngh
ĩ nghĩ ri son mt cái status đăng lên. 

Chương 220: Có mun ra ngoài lượn không

[Thay vì để ý đến s phn bi và ác ý ca người khác, không bng hãy gi vng s t tôn ca bn. Nhng thứđó s không giết chết chúng ta mà ch khiến chúng ta càng thêm mnh m mà thôi!]

đêm trên weibo nhiu lm thế nên bình lun và lượt thích status này ca cô không ngng tăng lên.

5 phút sau khi up status, Giang M
c Dã cũng share li kèm theo mt câu chng mn chng nht, chung chung mang hàm ý c vũ.

Các fan l
p tc kích động kêu gào, couple này ngoài đời thc li cùng đầu quân vào mt công ty qun lý kìa, đây chng phi s càng có cơ hi xy ra cái gì gì đó sao?

Điu khiến Ninh Tch ngc nhiên là, bình lun dưới cái status ca cô này ngoi trừủng h, quan tâm cô, phng đoán chuyn cô và Giang Mc Dã thì còn có mt bình lun được đẩy lên top comment:

[N
Thn, N Thn! Ln trước nhìn thy Lc Đình Kiêu share post ca ch! Chịở Thnh Thếđã tng gp boss chưa? Tng nói chuyn vi boss chưa? Anh y đẹp trai không? Đẹp không! Cu lộảnh! Cu phúc li!]

Ninh T
ch đầu đầy vch đen: “Tôi đã gp Lc đại boss chưa y h? Nói nhm, đương nhiên là gp ri! Còn đang nm cnh đây này! My người ngu ngc cu hình y h? Cái này thì ngh nhé! Nam thn đương nhiên là phi giu riêng cho mình ri…”

Ninh T
ch va lm bm va lướt tiếp, cui cùng càng lướt càng tnh.

Ài, qu
nhiên là không nên lướt weibo vào cái lúc mt ng.

Cái mà cô c
n bây gi chc là mt quyn toán cao cp1 mi đúng!

1 Toán cao c
p: th ngôn ng còn đáng s hơn c toán cp 3.

Đang bun bc thì đin thoi đột nhiên rung lên báo có người gi đến - là Giang Mc Dã, may mà va nãy cô để im lng.

Ninh T
ch nh ging nghe đin thoi: “A lô, cái gì đấy?”

“Cái này tôi ph
i hi bà mi đúng, na đêm na hôm không ng còn làm cái gì đấy?”

Ninh T
ch trn mt: “Tr li nguyên câu này cho ông đấy!”

“Sao bà nói chuy
n bé thế?” Giang Mc Dã nghi ng hi.

“N
a đêm na hôm, ông còn mun tôi m m lên vi ông à?”

“Không
đúng!” Giang Mc Dã ng khí như Sherlock Holmes, đoán chc nch.

Ninh T
ch nghe thế kh chi thm mt tiếng sau đó nói vi ging rt chính trc: “Tôi ng vi bánh bao nhỏđấy thì sao? Ông có cn kinh ngc đến thế không?”

“Th
t à?”

Ninh T
ch đột nhiên cm thy tay mình b siết cht, tí na thì git bn vi nói: “Nếu không thì sao? Chng l nm bên cnh tôi còn có th là Lc Đình Kiêu được à? Ông có mc bnh hoang tưởng không đấy!”

Giang M
c Dã bĩu môi cũng cm thy mình đang nghĩ nhiu: “Tôi ch tu tin hi thôi mà!”

Đúng ri….” Ninh Tch đột nhiên nh ra chuyn gì đó, nhíu mày nói: “Chuyn ca nhà ông ra sao ri?”

Giang M
c Dã trm mc mt lát ri mi đáp: “Cũng hòm hòm ri, ti hôm qua sau khi tôi gp bà bên đầu tư bên kia vn sng chết không chu đồng ý gi li đột nhiên nh ra ri, tht đúng là trùng hp quá cơ!”

n ý là Lc Đình Kiêu đã đoán được gì đó.

“Th
ế thì tt.” Ninh Tch th phào nh nhõm: “Ngày mai rnh không?”

Giang M
c Dã "h" mt cái: “Làm gì? Tôi bn lm!”

, thế thì thôi vy!” Ninh Tch định cúp đin thoi.

“T
từđã, ngày mai va khéo có thi gian rnh, bà định làm gì?” Giang Mc Dã vi hi.

Ninh T
ch thong th nói: “Ngày mai lp thu ri, thi tiết đẹp li đúng lúc không phi quay phim, có mun ra ngoài lượn mt vòng không?”

“Cái gì?” Thoáng cái Giang M
c Dã như bịđim huyt dù sao thì t khi v nước đến nay cái con nh này vn tránh mình như tránh tà cơ mà: “Bà... bà li có âm mưu gì thế?”

“Bói
đâu ra lm vn đề thế, có đi hay không nào!”

Đi!” 

Chương 221: Ai hn hò vi ông

Na đêm.

Trong ti
ếng hít th mm mi ca cô gái, người đàn ông rt cuc cũng t t m mt, con ngươi trong tro ta như mt h nhưng li không có mt chút gn sóng.

D
ưới ánh trăng, anh lng lng nhìn dáng ng du dàng, đim đạm ca cô, nh nhàng hôn lên cánh môi cô.

Ngay t
ln đầu nhìn thy cô, anh đã mun nht cô li, khóa trên giường, không cho phép cô đi bt cứđâu cũng không cho bt c ai nhìn cô ch có anh mi được nhìn cô và cô cũng chỉđược nhìn mt mình anh...

Ngay
đến bn thân anh cũng t thy kinh ngc ti sao anh li có th chu đựng được ti bây gi.

Sau n
hôn thoáng qua anh cy m khp hàm, c cun ly lưỡi cô mãi cho đến khi cô cau mày li dường như có th tnh dy vì không th th ni...

Anh m
i ri môi, vut ve má cô th nh mt tiếng như không th nghe thy: “Ninh Tch, đừng th sc kin nhn ca tôi na. Tôi không th bo đảm tôi còn có th nhn nhn bao lâu... cũng không dám bo đảm... tôi s làm ra chuyn gì....”

Sáng ngày hôm sau.

Ninh T
ch cũng không biết ti qua mình ng t lúc nào, dù sao lúc cô tnh dy Lc Đình Kiêu qu nhiên đã ri đi.

Vì ng
quá tr nên khi tnh dy cũng đã gn 9 gi.

Trong
đin thoi đã có cảđống cuc gi nh ca Giang Mc Dã, còn gi tin nhn qua wechat mng cô có phi li cho anh ta leo cây không.

Ninh T
ch gãi đầu gi mt tin nhn cho Giang Mc Dã bo anh ta ti, sau đó cô đi ra mt ri xung lu.

L
c Đình Kiêu đi làm ri, Tiu Bo không làm phin gic ng ca cô đang ngoan ngoãn ngi trên sofa đọc sách.

“B
o bi, qua đây!” Ninh Tch vy vy tay vi Tiu Bo.

Ti
u Bo lp tc buông sách ra ri lon ton chy v phía cô.

Ninh T
ch bế cu bé lên: "Hôm nay cô đưa con đi chơi nhé?”

Ti
u Bo nghe thy vy lin mng r, ra sc gt đầu.

Đúng lúc này, ngoài ca vang lên mt hi tiếng còi xe ô tô.

Ninh T
ch dt Tiu Bo ra ca.

Giang M
c Dã thy Ninh Tch thì ngn ra, hôm nay cô buc tóc đuôi nga, mc qun yếm phi vi mt chiếc áo phông in hình hot hình, đeo túi chéo trông rt ging mt sinh viên.

Đi thôi!” Ninh Tch dt Tiu Bo lên xe.

Giang M
c Dã trn tròn mt nhìn Tiu Bo: “Đừng nói vi tôi, bà hn hò còn mang theo thng nhóc này nhé?”

Ninh T
ch trn mt nhìn anh ta: “Ai hn hò vi ông! Tôi là vì Tiu Bo mi đi dã ngoi đấy nhé!” Giang Mc Dã trn tròn mt: “Vy bà gi tôi ti làm gì?”

“T
t nhiên là làm tài xế ri! Dù gì hôm nay cũng ch có mi ông là có v ri thôi!”

T
p đoàn Lc thịđang bàn d án ln gì đó, Lc Đình Kiêu và Lc Cnh L thi gian này cũng bt đầu tr nên bn bu.

“...” Giang M
c Dã phát nghn li.

“Có
đi không đây! Còn không đi là mt tri xung núi luôn ri đó!” Ninh Tch gic.

Giang M
c Dã nhn mnh lên xe: “Bà không s chúng ta b người ta nhn ra sao?”

“C
i trang mt chút không phi là được ri sao!”

Giang M
c Dã git mình có chút không t nhiên nói: “Ci trang thành gì? Mt nhà ba người?”

“Ng
i đấy mà mơ à, tôi là ch, Tiu Bo là em còn ông...”

“Tôi là gì? Cha bà sao?”

“Tôi nh
vào! Ông là lái xe!”

Giang M
c Dã: “.........”

“Nh
ti siêu th trước! Phi mua bếp nướng, tht vi đồ ung!”

“Bi
ết ri.” Giang Mc Dã cc lc đáp li, biết ngay là cái con nhóc đểu cáng này li by anh mà!

Sau khi vào siêu th
càn quét xong, Ninh Tch tìm ti bên cnh mt con sông nh va có phong cnh đẹp li không có người, cô va ngâm nga hát va vui v dy Tiu Bo xiên tht vào nhau.

Giang M
c Dã cũng va cm cn câu va hát: " Hôm nay tri trong xanh, em dn theo em trai đi chơi, anh nhìn thy mà bun hết c lòng m, trái tim như b xát mui......”

Ninh T
ch véo cu chàng mt cái tht đau: “Đủ ri đấy! Hát cho ông đây bài nào vui vẻấy!”

“Hôm nay không khí th
t trong lành, đâu đâu cũng tht đẹp....” 

Chương 222: Gi v tht bi

Giang Mc Dã trông cứủ dt sut, mãi ti lúc ăn tinh thn mi tt lên.

Ít nh
t thì tài nu nướng ca Ninh Tch không có gì để chê c, cũng là đồ nướng nhưng mà đồ do cô nướng li ngon hơn hn.

Ch
c ti trông anh cũng vt v quá mà Tiu Bo - đứa tr t trước ti gi chưa tng đoái hoài ti ai khác ngoài Ninh Tch - cũng t tay đưa cho anh mt xiên tht.

Giang M
c Dã git mình vì được thng bé quan tâm.

H
ơn na...

Anh phát hi
n nhng điu trước đây Ninh Tch nói cũng không h quá chút nào.

Th
ng bé này lúc ngoan ngoãn qu tht khiến người khác yêu thương vô cùng! Chng trách ti sao Ninh Tch li đối x vi nó tt như vy...

Th
t đúng là không công bng, chc chn là do đột biến gien không thì ti sao Lc Đình Kiêu li sinh ra mt đứa trẻđáng yêu như thếđược?

Giang M
c Dã va cn tht va miên man suy nghĩ mãi, tuy ln này ra làm cu li cho người ta nhưng người khác thì không biết...

Tr
ước đây ngày nào cũng thy Lc Đình Kiêu show ân ái trong group và newfeed, gi cũng đến lượt anh show mt ln ri.

Giang M
c Dã âm thm cười h h vài tiếng, np sang mt bên ly đin thoi chp bóng lưng ca Ninh Tch, sau đó up thng lên wechat: [Đi chơi là đi chơi! Dã ngoi - ING~]

V
i th lc ca Lc Đình Kiêu chc chn có th nhn ra bóng lưng này là ai!

Đám bn thy vy nhanh chóng nhy vào bình lun:

[Oa! Con gái nhà nào
đây! Ch nhìn bóng lưng thôi cũng biết chc chn rt xinh ri!]

[Giang M
c Dã, tên nhãi này đúng là không có nghĩa khí, mau đưa em gái kia ra đây cho chúng tôi xem nào!]

[Ch
p chính din, chp chính din đi! Đừng keo kit thế!]

[Nhìn ki
u gì cũng có cm giác rt tr? Đã thành niên chưa thế? Giang Mc Dã, chc cu s không làm ra chuyn gì phm pháp ch?]

..........

M
t lát sau, Lc Cnh L cũng chui lên: [! Tht nướng trông ngon phết! Còn có c cánh gà vi cá nướng na... Nhóc con, ăn ngon thế mà không gi cu đi vi!]

L
c Cnh L... quảđúng là khác người......

Đợi mt lúc lâu sau, người mà anh trông mong rt cuc cũng xut hin, trên màn hình hin th Lc Đình Kiêu va mi bình lun. Giang Mc Dã vi m ra xem anh ta rep li gì, kết qu xem xong sc mt lin đen li...

L
c Đình Kiêu ch bình lun mt câu: “Đừng để Tiu Bo ăn nhiu quá, gn đây nó hơi tha cân ri.”

Đệch đệch đệch!

Ti
u Bo! Sao Lc Đình Kiêu li biết Tiu Bo cũng ởđây?

Giang M
c Dã xem kĩ li bc nh ca mình cui cùng cũng phát hin ra vn đề nm ởđâu.

Trong
nh, bóng Tiu Bo xut hin trên mt h...

M
, th lc tt nó va va thôi ch!

K
ế hoch b tht bi, Giang Mc Dã như con gá trng b thua cuc vùi đầu chy v li thy Ninh Tch đang gi đin thoi.

“G
i đin cho ai đấy?” Giang Mc Dã thun ming hi.

“Ch
Chi Chi~” Ninh Tch đáp. Sau khi bt đầu thân thiết hơn, Ninh Tch đổi t ch Lâm thành ch Chi Chi cho thân mt hơn.

Giang M
c Dã ung mt hm nước hoa qu: “Chi chi cha cha cái gì!”

“Là qu
n lí ca tôi, Lâm Chi Chi! Là Chi trong Linh Chi y?”

V
a dt li, Giang Mc Dã lin phun hết nước trong ming ra: “Bà nói ai cơ?”

“Lâm Chi Chi, qu
n lí ca Lãnh Man Vân y! Ông không xem bui hp báo hôm đó ca tôi à? Phn ng này là sao!” Ninh Tch khinh b lườm anh ta.

“Gi
! Dù sao cũng biết kết qu ri tôi còn xem làm quái gì! Lâm Chi Chi, ti sao li c phi là Lâm Chi Chi ch?”

Sau khi bi
ết Ninh Tch kí hp đồng vi Thnh Thế, anh luôn thy khó chu trong lòng cũng không tìm hiu quá nhiu ch biết sơ sơ qua tình hình, cũng không xem bui hp báo hôm y, ai ng Lc Đình Kiêu còn chôn cho anh mt qu bom to như vy!

Ninh T
ch không hiu: “Sao li không th là Lâm Chi Chi? Ông kích động như thế làm gì? Chng lẽđó là bn gái cũ ca ông?”

Giang M
c Dã: “......”

Th
y Giang Mc Dã im lng có chút kì quái, Ninh Tch bt tay đánh tách mt cái: “Ai yooo cái đầu này ca tôi quảđúng là thông minh mà, b tôi đoán trúng ri ch gì?”

Đừng nói na... Tôi cn yên tĩnh...” 

Chương 223: Không nhìn rõ là người hay là chó

Ván này, Giang Mc Dã thua trit để ri.

Nghiêm kh
c mà nói ngay khi kèn hiu bt đầu cuc chiến thi lên thì anh đã biết mình đã gim phi mìn ri, không cách nào tiến lên được na...

Quân
địch quá hung tàn!

Ninh T
ch ôm tim gi b không th chp nhn được: “Đúng là không th ngờđược người như ch Chi Chi mà cũng có lúc b mù mt!”

Giang M
c Dã trng mt: “Bà nói năng cái kiu gì đấy! Thế nào gi là mù mt! Mt bà mi mù y! Có mù mi coi trng loi người như Tô Din!”

Ninh T
ch th dài: “Haizz, đều trách ti năm y chúng ta còn quá tr, là người hay là chó cũng phân không rõ na!”

“Bà....” Giang M
c Dã b chc tc đến ni không tht lên li, sau li c gin nói: “Giđã biết tên Lc Đình Kiêu kia thâm độc, xo trá đến thế nào chưa? Chđề phòng tôi mà ngay đến thủđon vô liêm s như vy mà cũng lôi ra dùng!”

Nói xong v
n tưởng s thy v mt hi hn ca Ninh Tch kết qu li thy cô chng má cười đến ngây di.

“Boss
đại nhân qu là anh minh thn võ, bày mưu b trn lo trước tính sau quyết định thng bi ngay t giai đon trng nước...”

M
t Giang Mc Dã đen nhưđít ni: “Ninh Tch, bà đúng là hết thuc cu ri!”

Ninh T
ch đột nhiên sáp li gn trưng ra v mt xu xa: “Này, gia ông và ch Chi Chi có chuyn gì vy? Trông cái bn mt ca ông hình như không chỉđơn gin là bn gái cũ thôi đâu đúng không!”

“Bà t
lo cho thân bà trước đi!” Giang Mc Dã bc bi nói ri li chn ch hi: “Va nãy cô ta gi đin nói gì vi bà vy?”

Ninh T
ch nhún vai: “Không có gì, ch báo cho tôi biết bên phía biên kch đang sa li kch bn, chc tm na tháng na là li bm máy thôi.”

“Anh Minh c
ũng nói vi tôi ri, kch bn s sa li sao cho nhân vt ca Mnh Trường Ca và Tôn Hoán Khanh càng ni tri hơn, nhiu đất din hơn. Còn v vic Ninh Tuyết Lc và Triu Tư Châu có bịđổi người không thì vn chưa rõ, có điu... Lc Đình Kiêu bo v bà như vy, tôi nghĩ chc chn là sẽđổi người thôi!” Giang Mc Dã chua xót nói.

Ninh T
ch li lc đầu: “Sai ri, nếu như Lc Đình Kiêu tht s suy nghĩ cho tôi, anh y chc chn s không đổi người... Bi vì, tôi s dùng chính thc lc ca mình đểđánh bi Ninh Tuyết Lc, để cô ta làm nn cho tôi, đối vi tôi mà nói đó mi là cách tr thù sng khoái nht!”

V
a dt li, đin thoi ca Ninh Tch hin tin mi nht ca tin tc gii trí.

M
t s trang tin tc gii trí quan trng cô đều đặt chếđộ theo dõi, c có tin mi nht s tựđộng hin lên trên màn hình ca cô.

Ninh T
ch xem xong khóe ming không nhn được mà hơi nhếch lên, trông tht ging mt thiếu nữđang yêu.

Giang M
c Dã b v mt ca cô làm git mình, tò mò sn ti xem...

Là thông báo m
i nht ca Thnh Thế, tp đoàn Lc th s bù khon tin đầu tư mà Ninh th và Tinh Huy đã thu hi, gi các hng mc liên quan ti Thiên H s do Thnh Thế tiếp qun. Xut phát t suy nghĩ v tiến độ quay phim, các nhân vt trong phim s không b thay đổi...

Th
y sựăn ý gia Ninh Tch và Lc Đình Kiêu, lòng Giang Mc Dã nghn li: “Tôi thy bà sp by hoàn toàn ri mà còn không biết y, bà thích Lc Đình Kiêu như vy.... tht s có th chu được vic không bên anh ta sao?”

Ninh T
ch nm ng người xung nn c còn tin tay ngt mt cng cỏđuôi chó ngm vào ming: “Ai bo c thích thì nht định phi bên nhau? Người thích nhau bên nhau nhiu như thế có bao người có th cùng nhau bước ti cui đon đường? C thế này... cũng là tt lm ri...”

K
ết qu tt nht là tr v làm bn làm tri k còn nếu không thì quên nhau đi như vy kí c s mãi mãi dng li ti khong thi gian đẹp đẽ nht. 

Chương 224: Oan gia ngõ hp

Được ngh na tháng không thểđể lãng phí được, ngày hôm sau Ninh Tch tiếp tc đưa Tiu Bo ra ngoài lượn.

“Cô Ti
u Tch hay là đợi Đại thiếu gia tan làm v ri cùng đi có được không?” Lão qun gia cui cùng cũng không nhìn ni na, máu bà mi ni lên.

Ninh T
ch gãi đầu: “Thôi bỏđi, anh y bn như vy! Chúng tôi đi mt mình cũng được!”

Là cô c
tình ch lúc Lc Đình Kiêu không có nhà đểđi mà sao có thểđợi anh tan làm vềđược...

“V
y để họđi theo nhé, Đại thiếu gia có dn phi để ý gt gao ti s an toàn ca Tiu thiếu gia.” Lão qun gia ch ba v sĩđeo kính đen đứng bên cnh.

Yêu c
u này hp tình hp lý...

Ninh T
ch đành phi đồng ý.

Nh
ư vy không cn gi Giang Mc Dã đi theo làm cu li na…

Sao cô có c
m giác là Lc Đình Kiêu c tình làm như vy nh?

Hôm nay Ninh T
ch lên kế hoch đưa Tiu Bo đi mua đồ chơi và qun áo, tt nhiên vì cô chưa làm vic nên tm thi lương chưa vào tài khon, thế nên vn phi qut th ca Lc Đình Kiêu.

Lúc
đang đi do trong trung tâm thương mi, Ninh Tch bt ng phát hin ra mt ca hàng bán qun áo tr em mi m, rt thi thượng rt đáng yêu, thế là c mua mua mua...

“B
o bi bo bi, b này cũng đẹp con vào th xem.”

Ti
u Bo gt đầu, ngoan ngoãn vào phòng thửđồ.

Ninh T
ch ngoài đợi Tiu Bo thay đồ bng thy hai bóng người quen thuc đi ngang qua ca hàng.

Ninh Tuy
ết Lc thân mt khoác tay Tô Din, hai người va đi va trò chuyn.

“Oa~
Đồ tr con ca ca hàng này đáng yêu quá! Din, bn mình vào xem thửđi! Tháng sau là sinh nht con trai Phương Lâm ri, bn mình mua mt b làm quà nhé?”

m.” Tô Din mt tiếng.

“Anh th
y con ca Phương Lâm chưa? Trng tro mp mp, đáng yêu lm! Din, anh nói xem sau này bn mình có con liu có phi cũng d thương như vy không?” Ninh Tuyết Lc thn thùng hi.

“Ch
c thếđấy.” Rõ ràng Tô Din không h vui v gì tr li cũng rt min cưỡng qua loa.

Ninh Tuy
ết Lc thy vy t ra lc lõng: “Din, anh vn còn gin em sao? Em cũng đã công khai xin li trên weibo ri, anh cũng t mình nghe li gii thích ca Thái Tĩnh ri đấy, còn v cuc đin thoi đó... Tht ra là ti vì anh đột nhiên không đoái hoài gì đến em, em li... li ung chút rượu, tc gin quá nên mi mt khôn mà thôi... em hi hn lm....”

“Ti
u Tch…”

Ninh Tuy
ết Lc đang gii thích d bng nghe thy Tô Din but ming gi tên Ninh Tch, cô ta nhìn theo ánh mt ca Tô Din thy Ninh Tch đang đứng phía đối din.

“Ch
...” Hai mt Ninh Tuyết Lc rưng rưng kích động xông ti kéo tay cô: “Ch, cui cùng em cũng gp được ch ri! Em vn luôn mun đứng trước mt ch xin li nhưng my ngày nay ch c bơ em cũng không nghe đin thoi... em li không biết ch sng ởđâu nên..."

"Khi
y mi người hi em, em cũng nói em không tin chuyn này là do ch làm kết qu vn dn đến hiu lm... em biết ch s không làm ra loi chuyn đó mà!"

"Tuy gi
s tht đã được phơi bày nhưng vn gây ra tn thương cho ch... Tuy em cũng là người b hi nhưng chuyn này cũng đều do em mà ra, làm liên ly ti ch... em xin li, tht s xin li! Chịđánh em mng em cũng được ch mong ch có th nguôi gin!”

Ninh Tuy
ết Lc nói mt tràng giang đại hi1, nghe vô cùng thân thiết và chân tình thm chí còn khiến người ta cm thy như th là do Ninh Tch không chu buông tha mà c hiếp cô ta không bng.

1 Nói tràng giang
đại hi: dài dòng văn t.

Ninh T
ch không nói năng châm biếm sc bén như trước na mà t ra mt mi bt đắc dĩ nhìn v phía Tô Din. 

Chương 225: Khiêu khích tht bi

Ánh mt đó khiến cõi lòng Tô Din như b con gì đó gm nhm, gã vi kéo Ninh Tuyết Lc li: “Tuyết Lc, em bình tĩnh mt chút.”

Ninh Tuy
ết Lc không chú ý đến hành động nh kia ca Ninh Tch, nước mt bt đầu rơi lã chã: “Din, anh giúp em nói vi chịấy đi, anh biết my ngày nay em đã đau kh và t trách đến thế nào mà em rt hi vng chịấy có th tha th cho em! Nếu không em tht s...”

Tô Di
n nhìn cô gái đang khóc nc lên trong lòng mình, cui cùng li mm lòng: “Tiu Tch, xin li, chuyn này Tuyết Lc qu tht cũng đã t trách rt nhiu.”

Ninh Tuy
ết Lc nghe vy khóe ming hơi nhếch lên n cười đắc ý nhưng vn khóc lóc rt thương tâm, cô ta đang âm thm mong rng Ninh Tch s bùng n.

Ngày tr
ước mi ln cô ta xin tha th, ln nào Ninh Tch cũng đều t ra rt kích động đem nhng gì khó nghe nht đều nói ra khiến Tô Din c thế mà dn ghét cô.

L
n này chc chn cũng...

Ninh T
ch mt mi miết n đường sau đó th dài: “Bỏđi, Ninh Tuyết Lc tôi đã thy li xin li ca cô và cũng nhn ri,nếu là hiu lm vy thôi không tính na, tôi tha th cho cô!”

“Ch
... ch nói gì cơ?” Ninh Tuyết Lc nht thi biến sc, v mt không th tin được.

Tô Di
n li t ra vui mng vô cùng: “Tuyết Lc, gi em có th yên tâm được ri ch?”

Ninh Tuy
ết Lc không biết phi nói gì, mt cô ta hin gi không khác gì miếng gan heo.

Bên kia, Ti
u Bo thay xong đồđẩy ca bước ra.

Chi
ếc mt n gi di ca Ninh Tch lp tc hin lên mt tia m áp, cô mm cười đi ti bế Tiu Bo lên, sau đó nói vi nhân viên ca hàng: “Tt c qun áo va mi th tôi ly hết, bộđang mc trên người s mc đi luôn.”

“Vâng vâng, tôi l
p tc thanh toán hóa đơn cho cô!” Nhân viên ca hàng cười như hoa đáp.

Ninh T
ch hơi cúi đầu vi Tô Din t ý tm bit sau đó bế Tiu Bo đi thng.

V
sĩở phía sau thanh toán xong lin xách túi ln túi nh đi theo.

C
nh này khiến Ninh Tuyết Lc tr hết c mt sau đó vô cùng hưng phn nói: “Chng l nhng li Phương Lâm vi Huyên Huyên nói đều là tht? Ln trước h nói vi em là thy Ninh Tch mua qun áo cho tr con em còn không tin cơ! Chịấy... chc chịấy không phi tht sựđi làm b nhí... ca lão già lm tin nào đó ch, còn sinh con cho lão na...”

Ti
ếc là va xong Ninh Tch đi nhanh quá, cô ta không nhìn rõ đứa bé đó trông thế nào cũng không kp chp li làm bng chng...

“Tuy
ết Lc! Không được nói lung tung!” Tô Din nghe thy vy lp tc nghiêm mt ngt li cô ta, ánh mt phc tp nhìn

v
hướng Ninh Tch ri đi: “Anh tng gp đứa bé này mt ln ri, Tiu Tch nói đó là con ca bn!”

“Di
n, anh cũng ngây thơ quá ri đấy, con ca bn mà chịấy có thểđối x tt vi nó như vy h? Anh không thy v sĩđi cùng sao, nhà người ta có bao nhiêu v sĩ vi giúp vic như thế còn cn chịấy chăm sóc con giúp sao?”

Tô Di
n lưỡng lựđấu tranh mt hi sau đó không biết nghĩ ti điu gì vn kiên định nói: “Tuyết Lc, trong lòng anh Tiu Tch chính là em gái rut ca anh, em s nhc cô y chính là s nhc anh! Sau này đừng để anh nghe thy nhng li như thế này thêm ln nào na! Người khác có th nghi ngy nhưng chúng ta thì không... biết chưa?”

Ninh Tuy
ết Lc ngàn vn ln không ngờđược sau chuyn ln này thái độ ca Tô Din đối vi Ninh Tch li có thay đổi ln đến như vy.

Ch
ết tit, hôm đó bnh vin rt cuc Ninh Tch đã b bùa mê thuc lú gì cho anh y ch? Thm chí ngay đến nhng li cô ta nói còn chng nghe vào tai... 

Chương 226: Ti sao tt c mi người đều giúp đỡ anh

“Tht xin li Din, em biết li ri, sau này nht định s không thế na!” Ninh Tuyết Lc nghiến răng nói nhng li này.

S
vic ln này khiến Tô Din thy áy náy trong lòng khiến anh ta không th d dàng nghi ng Ninh Tịch na.

Nh
ưng mà vy thì sao, nếu anh ta không tin vy thì tìm cơ hi cho anh ta chính mt nhìn thy là được!

Mu
n tìm sơ h ca Ninh Tịch tht s quá d dàng lúc trước cô ta vi Giang Mc Dã m m ám ám như vy bây gi li mc ra mt đứa bé, đúng là càng có ý t!

Nh
ưng mà khong thi gian này vn nên nhn mt chút ch áy náy ca Tô Din vi Ninh Tịch nht đi ri nói sau...

D
ưới tng trt trung tâm thương mi, Ninh Tịch chun bịđưa tiu Bo v nhà nhưng li không tìm thy xe ô tô đâu.

“Ây, xe c
a chúng ta đâu ri?” Ninh Tịch m mt nói.

Ch
c không phi b trm ri ch?

Nh
ưng mà sao có thểđược, trong xe vn còn tài xế mà...

V
sĩ theo phía sau lp tc đáp: “Thưa cô, xe ca chúng ta đã đi ri, va nãy ông ch gi đin đến bo đợi tan làm ngài y s t mình đến đón cô và tiu thiếu gia.”

“Ah?” Ninh Tịch v
a nghe đã thy xon xuýt vi vàng nói: "Gì ch, chúng ta vn nên tựđi thôi... nhỡđâu anh y phi tăng ca hoc có chuyn đột xut...”

L
i còn chưa dt, mt chiếc xe Maybach vng vàng tiến li gn, ca kính xe t t h xung l ra khuôn mt lit phía sau: “Mua sm xong ri?”

S
c mt Ninh Tịch cng đờ, gt đầu mt cái.

B
i vì hai ngày nay cô đều c gng ng sm dy trễđể tránh mt Lục Đình Kiêu cho nên mc dù cùng mt nhà nhưng sut hai ngày nay hai người chưa tng gp mt.

“V
à?”

Ừừ!” Ninh Tịch nhn mnh m ca xe đưa Tiu Bo lên sau đó m ca ghế phó lái, mun ngi lên ghế trước.

K
ết qu, mt người v sĩ mt mũi kinh hong tiến lên nói: “Thưa cô, ghế phó lái không an toàn để tôi ngi là được ri, cô ngi ghế sau đi, ghế sau rt rng rãi.”

Ơ...” Ninh Tịch li mt ln na nhn mnh.

Sau khi lên xe, m
c dù có mt bánh bao nh ngi gia nhưng Ninh Tịch vn c gng ngi sát vào ca xe.

Ng
ược li thì thái độ ca Lục Đình Kiêu vn như thường, đặt mt cái laptop trên đùi chăm chú làm vic.

Ninh Tịch th
y vy thì thoáng th phào nh nhõm.

Nh
ưng mười phút sau, Lục Đình Kiêu dường nhưđã gii quyết xong công vic nên đặt laptop xung, sau đó ôm ly Tiu Bo đang mơ màng bun ng ngi vào lòng ri rt t nhiên ngi sát v phía Ninh Tịch.

Khí t
c lành lnh quen thuc đột nhiên xông vào phm vi an toàn khiến lông tơ trên người Ninh Tịch dng đứng lên, c dán sát vào cánh ca theo bn năng...

“Ninh Tịch...” Bên tai vang lên gi
ng nói ca Lục Đình Kiêu.

“H
m? Sao vy?” Ninh Tịch nghiêng đầu qua.

Lục
Đình Kiêu nhìn cô không nhanh không chm m ming: “Cô đang tránh tôi?”

“Ây! Làm... làm gì có! T
i sao tôi phi tránh anh! Chng qua là ngoài tri đang có ráng mây đỏ, rt đẹp, tôi mun ngm chút thôi... ngm chút thôi...” Ninh Tịch nói xong vèo mt cái lp tc ngi v v trí cũ.

K
ết qu, không biết anh lái xe lái kiu gì mà đột nhiên b lái đột ngt khiến c người Ninh Tịch đổ nhào v phía Lục Đình Kiêu.

Lục
Đình Kiêu hơi nhíu mày, đưa mt tay ra gi b vai cô li sau đó cũng không để xung.

“Xin l
i ông ch, lúc nãy có cái xe đột nhiên lao nhanh ti!” Lái xe tht thà báo cáo.

Lục
Đình Kiêu: “, lái chm mt chút.” --- V ri thưởng riêng.

Trình Phong: “D
!”

Ninh Tịch: “...”

T
qun gia, v sĩ cho đến tr lí... sao cô có cm giác tt c mi người đều đang giúp Lục Đình Kiêu cưa gái là thế nào? 

Chương 227: Tôi rt nh

Va vềđến nhà, Ninh Tịch ly c gim cân nên không ăn cơm ti ri chn biến vào phòng.

Th
t là cm ơn nhng ngày qua cô vi bánh bao nh cùng nhau tăng cân nên cô mi có cái lí do chính đáng như này!

M
t lúc lâu sau, tiếng gõ ca "cc cc cc" vang lên nhưng nghe tiếng bước chân thì không phi Lục Đình Kiêu.

Ninh Tịch m
i tm xong, va lau tóc va đi m ca.

Ch
thy Loan Loan đang đứng trước ca trong tay vn còn đang bưng mt khay đồăn, thy b dng mát m ca Ninh Tịch thì hơi sng st mt chút.

Ng
ười đang đứng trước mt cô tht s quá đẹp, mi tm tp xong nên làn da ng ng hng vô cùng mê người, ngay c mt cô gái như cô nhìn còn không nhn được hung gì Đại thiếu gia...

Loan Loan v
i vàng lc đầu mt cái cho tnh táo li, m ming nói: “Tch tiu thư, Đại thiếu gia bo em đưa chút đồăn lên, mc dù gi vóc dáng rt quan trng nhưng cũng không thểđể bng bịđói, nhng th này đều là đồăn có lượng calo thp, ăn mt chút cũng không sao!”

“Cám
ơn Loan Loan!” Thy người ti là cô bé giúp vic đáng yêu, tâm tình khn trương ca Ninh Tch cũng vơi đi phn nào.

“Loan Loan
đổi kiu tóc ri à, tht đáng yêu, rt hp vi em!”

“Cám
ơn tiu thư!” Loan Loan vui v s tóc, ngay sau đó do d m ming: “Tch tiu thưđúng là người tt, tht ra thì em thy cô vi Đại thiếu gia cc kì xng đôi, nếu như cô có th thành Đại thiếu phu nhân ca chúng em thì tt quá! Nếu là người ph n xo quyt nào khác thì chúng em chc chn s rt thm!”

Ninh Tịch: “
...”

T
i sao ngay c n giúp vic cũng bt đầu tiến vào hàng ngũ cưa gái?

Làm
ơn buông tha cho tôi đi!

Sau
đó Loan Loan li gõ ca đưa mt ly sa.

Lúc ti
ếng gõ ca vang lên ln th ba, Ninh Tịch đang nm lan can ban công hóng gió, cô nghĩ thm chc li là Loan Loan nên nói mt tiếng "mi vào".

K
ết qu, ch tiếng bước chân ngày càng gn cô mi phát hin không đúng.

V
a quay người, qu nhiên thy Lục Đình Kiêu gn trong gang tc...

“Lục 
Đình Kiêu...” Ninh Tịch nm cht lan can theo bn năng, “Có vic gì không?”

Lục
Đình Kiêu không nói gì, chỉđứng ởđó lng lng nhìn cô.

Cô gái tr
ước mt đang mc mt chiếc váy ng dài theo kiu cung đình ngày xưa, ch nên che thì che rt kín... mái tóc va mi khô vn còn hơi m ướt nh nhàng bay trong gió, hai gò mà vn còn ng hng, trong con mt xinh đẹp lóe lên mt tia git mình cùng đề phòng...

Ngay lúc Ninh Tịch c
m giác b nhìn đến tê di c da đầu thì Lục Đình Kiêu rt cuc cũng lên tiếng: “Ninh Tịch...”

Ninh Tịch: “H
m...?”

Lục
Đình Kiêu: “Tôi rt nh em.”

Ninh Tịch nh
t thi trn to hai mt, suýt chút na cho rng mình nghe lm: “Kh... cái... cái gì?”

Lục
Đình Kiêu đưa tay ra nh nhàng chnh li mt ln tóc ri bên tai cô, ging nói mờảo như hơi lnh bc lên t trong h băng: “Ging nhưđã lâu lm ri không được nhìn thy em...”

Rõ ràng m
i có hai ngày có được không h?

M
e, đây không phi đim chính!

Đim chính là Lục Đình Kiêu va nói nh cô?

Anh ta th
ng thn nói nh cô?

Sao l
i phát trin thành thế này!

Nh
t định là cô bịảo giác đúng không? Nht định là thế!

Nh
ưng mà, ngay ti lúc Ninh Tịch không ngng tìm c cho hành động ca Lục Đình Kiêu thì đột nhiên anh tiến lên mt bước đưa mt tay ra vòng ly eo cô kéo cô v phía anh, ri c thế ôm cô vào lòng...

Cùng lúc
đó, cái tay còn li ca anh cũng vòng qua người cô ri hơi cúi người, dùng mt tư thế như th cc kì mt mi nhưng li đầy nhung nh chôn đầu vào hõm vai ca cô.

Ninh Tịch: “!!!” 

Chương 228: Để cho tôi ôm mt lúc

A aaaaaaaaa! Má ơi!

Đây là tình hung gì?

Đầu óc lúc này Ninh Tịch ging như máy tính b nhim virut, tt cảđều lon c lên, lúc cô ly li tinh thn thì phn ng đầu tiên chính là đẩy Lục Đình Kiêu ra.

Nh
ưng mà Lục Đình Kiêu li siết cht cánh tay li, dùng mt ging nói có chút đáng thương nói vi cô, “Đừng đẩy được không? Để cho tôi ôm mt chút...”

Ninh Tịch: “...”

Cái yêu c
u này cô phi tr li thế nào?

Ch
ết tit, hôm nay Lục Đình Kiêu b làm sao vy?

M
c dù hai ngày nay cô vn luôn tránh anh nhưng tuyt đối vn rt cn thn, không h bt dây động rng, ti sao anh đột nhiên li....

10s trôi qua...

30s trôi qua...

1 phút trôi qua....

3 phút trôi qua....

B
o là mt chút thôi cơ mà!!! Đồ nói không gi li!

Ngay t
i lúc Ninh Tịch sp không nhn được na thì đột nhiên Lục Đình Kiêu buông cô ra: “Xin li, tôi có chút tht l.”

Ninh Tịch nu
t nước miếng:“Ha ha ha... không sao không sao...”

Con m
nó tim ca cô cũng sp rt ra ngoài luôn đấy, thế mà ch dùng mt câu tht l là xong ri sao?

Lục
Đình Kiêu nhìn khuôn mt bc tc ca cô gái trước mt, trên môi thoáng hin lên n cười không d phát hin: “Đi ng sm mt chút đi, ng ngon.”

“Ha ha... ng
ngon ng ngon, anh cũng ng ngon...”

Ngon cái r
m ý mà ngon, ti nay cô li mt ng ri!

....

Bu
i sáng ngày hôm sau, qu nhiên Ninh Tịch mt ng cảđêm nên trn trên giường, không dám dy.

Cu
i cùng cô đành len lút gi đin cho Loan Loan.

“Loan Loan,
Đại thiếu gia nhà em đi làm chưa?”

“Ch
ưa ! Nhưng mà em thy Đại thiếu gia có v rt bn rn t lúc xung lu đến giờđin thoi vn chưa ri tai, tr lý Trình cũng đã chy ti hình như là hi Đại thiếu gia lúc nào lên đường...”

“Sau
đó thì sao?”

“Sau
đó Đại thiếu gia vn không đi! Vn cứở dưới lu! Cũng không biết đang ch cái gì....”

Ninh Tịch: “...” --- Xem ra là tr
n không thoát ri!

Ninh Tịch hít sâu vài h
ơi, điu chnh tâm tình xong lin s dng cái da mt dày nht, t nhiên nht đi xung lu.

Xu
ng đến nơi thy Lục Đình Kiêu vn ngi trên ghế salon, tr lí Trình Phong thì đứng mt bên ôm mt chng văn kin tht dy b dáng nôn nóng st rut nhưng không dám lên tiếng thúc gic.

Ninh Tịch v
a đi xung lu va vươn vai, c ý làm v mt ngc nhiên: “Ô, Lục Đình Kiêu, đã tm này này ri sao anh chưa đi làm?”

Lục
Đình Kiêu nghe được ging ca cô thì ngước mt lên dùng mt ánh mt du dàng nhìn cô...

“Tôi
đang đợi em.” Lục Đình Kiêu nói.

Ninh Tịch ngu ng
ười: “...”

Sao cô l
i đột nhiên phát hin mình không có cách nào nói chuyn bình thường được vi Lục Đình Kiêu?

Ngay t
i lúc Ninh Tịch đang ngây người thì Lục Đình Kiêu tiến v phía cô.

Ninh Tịch theo ph
n xđiu kin mun tránh v phía sau nhưng ánh mt lnh lùng ca người đàn ông đối din li như có sc mnh vô hình buc cô đứng im ti ch, không thểđộng đậy.

Lục
Đình Kiêu đi ti trước mt cô, bàn tay to ln s tóc cô mt cái, nói: “Nếu bây gi không đợi em thì li thêm mt ngày không được thy em.”

Ninh Tịch ti
ếp tc ngu người: “...”

“Tôi
đi làm đây.” Lục Đình Kiêu va nói va đặt mt n hôn lên trán cô.

Ninh Tịch: “...” Cô
đã hoàn toàn chết máy.

Trình Phong
đứng sau lưng cũng ngây người sau đó đỏ mt quay đầu đi, mt b phi l ch nhìn1.

1 Phi l
ch nhìn: không nhìn điu sai, trái l nghi.

M
i sáng sm b hành đến phát r thì thôi không nói ai ng li còn b ngược cu2 thêm mt ln! Quá thm!

2 Ng
ược cu: ch nhng người FA thy cnh người khác yêu đương ngt ngào. 

Chương 229: Qu nhiên là không đấu được vi anh y

Lục Đình Kiêu đã đi tht lâu ri mà Ninh Tịch vn đứng ngu người ti ch, ngón tay vô thc s vào ch mi b hôn lên, cái cm giác nóng m y vn còn y nguyên...

M
c dù ch hôn trán... nhưng đây là ln đầu tiên hai người h hôn nhau khi c hai còn tnh táo.

Lúc này, Ninh Tịch m
i hiu ra...

Nh
t định là Lục Đình Kiêu đã phát hin được kế sách ca cô cho nên anh cũng thay đổi kế sách!

N
ếu như anh vn như lúc trước, tiếp tc gi v thì không sao c nhưng nếu anh dt khoát không thèm che giu na vy thì cô phi làm thế nào?

M
khiếp! Xong đời ri!

Qu
nhiên không đấu được vi anh mà!

N
ếu qu tht b buc đến nước phi huch tot tt c mi chuyn như vy ch có mt kết qu, tan rã trong không vui, thm chí còn bết bát hơn..

Ninh Tịch
đang chìm trong tâm lý hong lon đột nhiên cm giác ng qun b ai đó kéo, cúi đầu lin thy cái đầu nh ca Tiu Bo đang ngước nhìn mình.

“Ti
u Bo...” Ninh Tịch thy Tiu Bo cm mt bc tranh v bng màu nước đưa cho cô thì ngc nhiên nói: “Nhanh thếđã v xong ri à?”

Ti
u Bo xu h gt đầu sau đó nhìn cô đầy mong đợi.

K
ế hoch my ngày này ca Ninh Tịch đều là chơi vi Tiu Bo, kế hoch hôm nay là t tay làm diu và đi th diu.

Nhìn rõ b
c tranh ca tiu Bo xong Ninh Tịch có chút kinh ngc: “Con v...”

Tr
cô vi Tiu Bo ra, thng bé rt ít khi v người nhưng ln này Ninh Tịch phát hin trong bc tranh li có đến ba người.

Trên b
u tri mênh mông rng ln có vô sốđám mây trng, trên mt đám mây có ba người đang ngi, mt nam mt n và mt đứa bé trai ngi gia hai người.

M
c dù ch là mt bc tranh nhưng t nhng đặc đim thì cô ch cn liếc mt cũng nhn ra, người bánh bao nh v trong tranh chính là cô, Lục Đình Kiêu và Tiu Bo.

Lúc tr
ước Tiu Bo ch v cô hoc là v cô cùng nhóc ch chưa bao gi v Lục Đình Kiêu.

Đây là ln đầu tiên tiu Bo v Lục Đình Kiêu.

Môi Ninh Tịch kh
run lên nhưng v mt vn rt bình thường, cô kéo tay bánh bao nh: “Đi nào, chúng ta dùng nó làm diu đi! Lão qun gia đã giúp chúng ta chun b xong mt b khung diu ri!

Bánh bao nh
tuy gt đầu nhưng v mt dường như có chút tht vng...

...

Ninh Tịch cùng Ti
u Bo chơi th diu c ngày, bui ti còn đích thân xung bếp.

Hai ngày tr
ước cô vi Tiu Bo đều ăn ngoài sau đó đến ti mun mi v, va v lin chui vào phòng, bây gi chiêu này đã mt tác dng thế nên cũng không cn làm tiếp na.

Cô v
a mi làm đồăn xong, Lc Cnh Lễđã đánh hơi thy lc lc đuôi chó chy ti.

“Ôi chao
ơi ~ các món này em đều thích ăn hết ~ ch dâu... Nhm, nhm, nhm, kh kh... Tiu Tch Tch, cui cùng cũng chờđược cô xung bếp ln na!”

Ninh Tịch li
ếc Lc Cnh L mt cái, cái tên này va mi l mm gi cô là "ch dâu" đúng không?

Đi, gi anh trai anh xung ăn cơm.”

“Ha ha
được!” Lc Cnh L chy đi ngay tc khc nhưng trong lòng tràn đầy nghi ng, mi nãy anh vô tình l ming, sợđến toát c m hôi lnh vy mà Ninh Tịch li chng có phn ng gì? Chng l không nghe rõ sao?

Trên bàn c
ơm, ly trc giác nhy bén ca Lc Cnh L thì càng nhìn càng thy hai người này có cái gì đó không đúng....

“Không
đúng không đúng...” Lc Cnh L cn đũa, ghé sát tai anh trai hi nh: “Anh, có phi anh làm gì Tiu Tch Tch ri đúng không? Sao cô y có v rt s anh nha? Ngay c nhìn mt cái cũng không dám!” 

Chương 230: Mt đầy thc ăn cho chó

“Không làm gì.”

“Ch
ng l giác quan th sáu ca em có vn đề? Cái này không th nào...” Lc Cnh L khó hiu gãi đầu.

Cu
i cùng cũng ăn cơm xong, Ninh Tch có cm giác ba cơm này chng khác gì nhưđi đánh gic c, c phi luôn cnh giác canh chng quân địch tn công đột ngt.

Ninh Tịch
đứng lên dn bát đũa: “Tôi đi ra bát!”

L
c Cnh L gp nt miếng sườn cui cùng trong đĩa, ming m nói: “Để tôi làm cho!”

“Không c
n không cn không cn, để tôi ra để tôi ra!” Ninh Tịch vi vàng bê bát đi, nếu không làm cái gì chc cô phát điên mt.

L
c Cnh L ái ngi nhìn Lc Đình Kiêu mt cái ri nói vi theo: “Cô đã vt v nu nướng như vy ri, sao có thểđể cô ra bát ch! Tôi ăn nhiu nht đương nhiên là tôi phi ra!”

L
c Cnh L nói xong quay ra nhìn anh trai xin khen thưởng.

K
ết qu, Lục Đình Kiêu ch thờơ liếc anh mt cái: “Để Ninh Tịch ra đi.”

“Ô
đệt...” Lc Cnh L nghe vy thì kinh hãi.

Hôm nay m
t tri mc đằng tây à?

H
thê cung mà mà li để Ninh Tịch ra bát?

Cái này không khoa h
c!

L
c Cnh Lđầu vt tai nghĩ mãi không ra thì Lục Đình Kiêu nhìn anh, nói mt câu vô cùng có ý t: “Du sao em cũng là khách.”

L
c Cnh L trn mt há mm, đưa ngón tay ra ch mình, “What??? Em là khách???”

Ý nói là Ninh T
ch vi anh mi là người mt nhà còn em thì không phi đúng không????

Ninh Tịch
đứng mt bên đỏ bng hai gò má, bt đắc dĩđỡ trán, cui cùng lch bch trn lên lu...

Ti
u Bo mê mang nhìn cô Tiu Tch đột nhiên b chy, mc dù không hiu ra sao nhưng cũng biết là ba ba li bt nt cô Tiu Tch ri, vì vy nhóc không vui trn mt nhìn Lục Đình Kiêu mt cái sau đó cũng nhc chân nh bp bp chy theo sau.

L
c Cnh L c thế không kp đề phòng mà b thc ăn cho chó1 quăng cho đầy mt, anh ta ngơ ngác nhìn bóng lưng Ninh Tịch đang chy thc mng, khó nói thành li: “Anh, đây

là cái mà anh g
i là không làm gì sao? Ngay c cô em hung hãn như Tiu Tch còn b anh trêu cho phi đỏ mt b chy đấy!!!"

1 FA bên Trung
được gi là cu, nhng cnh show ân ái thì được gi là thc ăn cho chó (cu lương) hoc ngược cu.

"Em
đã bo giác quan th sáu ca em không sai mà! Anh rt cuc đã làm cái gì! Mi ngày em đều cn thn tng li tng tí ch s làm l, kết qu anh li phát điên lên tn công dn dp như thế... Ít nht cũng gi đin báo cho em mt câu, sau này em cũng biết đường mà phi hp vi anh ch...”

Đường Tăng - Lc Cnh L tng kinh c na ngày, Lục Đình Kiêu ch tr li cho ba ch: “Đi ra bát.”

Nói xong c
ũng cao quý lnh lùng mà xoay người lên lu.

L
c Cnh L: “...”

Anh
đây b ngược đến độ thiếu chút na thì hc máu mà cui cùng vn phi đi ra bát?

L
i dng anh đây show ân ái xong lin ném? Nhân tính đâu? Thiên lý đâu? Có còn chút tình anh em nào na không?

Màn
đêm yên tĩnh, Ninh Tịch m to mt nm trên giường.

C
ũng đã qua tn my tiếng ri mà trái tim cô vn đập vi tc độ không bình thường.

Đúng là gp qu mà!

D
u gì cô cũng là người tri qua biết bao nhiêu sóng to gió ln thế mà li bi vì mt câu nói ca mt người đàn ông mà xon xuýt như vy, đã thế nai con còn chy lon trong lòng1, tht ging như thiếu n mười my tui chưa có chút kinh nghim yêu đương nào...

1 Nai con ch
y lon: Tiếng lóng ám ch vic cm nng, thm mến ai đó.

Cô không dám t
ưởng tượng cuc sng tương lai s như thế nào...

Không
được không được, không th li tiếp tc ngi ch chết như vy được!

Lúc này
đồng h “Keng” mt tiếng, giờđã là mười hai giờđêm.

Ninh Tịch bò d
y, bt đầu lc tung mi th lên... 

Chương 231: Phá v s sùng bái đối vi Đại ma vương

Lc li mt hi, Ninh Tịch lôi ra mt chiếc áo quây màu bc, mt cái qun da bó sát, mt đôi giày cao gót 12 phân sau đó t hóa trang cho mình thành khuôn mt đến m còn nhn không ra.

Ng
ười ta là cô gái l lem na đêm thay váy áo đẹp, lên xe nga đến hoàng cung ca hoàng t, còn cô thì na đêm canh ba hóa thành tiu yêu tinh chuyên lượn l quán bar để tăng độ chán ghét ca Đại ma vương...

Ài....

Hai ngày nay Lục
Đình Kiêu rt bn rn, bây gi chc vn chưa ngủđi?

Ninh Tịch ch
y ra ban công nhòm qua phía phòng Lục Đình Kiêu mt cái, qu nhiên thy thư phòng vn sáng đèn.

Vì v
y cô lin chy đến gõ ca cho anh ta mù mt luôn!

“C
c cc cc” gõ ca ba tiếng, mt lát sau bên trong truyn đến mt chui tiếng bước chân trm m, tiếp theo, ca m ra.

Lục
Đình Kiêu nhìn rõ người ngoài ca xong, qu nhiên môi kh run lên: “Cô...”

“Tôi h
n bn ra ngoài ung rượu, ti báo cho anh mt câu!” Ninh Tịch nói xong tràn đầy mong đợi nhìn phn ng ca Lục Đình Kiêu.

S
kinh ngc ca Lục Đình Kiêu ch thoáng hin lên ri biến mt, bình tĩnh gt đầu như th không nhìn thy li ăn mc khoa trương ca cô: “, đi chơi vui v.”

Nói xong còn h
i mt câu: “Cn tôi bo lái xe đưa em đi không?”

S
c mt Ninh Tịch hơi đen li: “Kh, không cn, tôi t lái xe đi...”

Ninh T
ch hít sâu mt hơi va định ri đi thì Lục Đình Kiêu đột nhiên đi ti trước mt cô.

Anh ta l
i mun làm gì?

Ninh Tịch b
t giác lui v sau mt bước nhưng vn không tránh được cánh tay đang đưa ti...

Ngón tay c
a anh chm vào rái tai ca cô, thm chí còn nh nhàng nhéo mt cái, lông tơ toàn thân Ninh Tịch đều dng đứng hết lên, vi đưa tay ôm ly tai v mt như thểđang nhìn quái vt ăn tht người.

Khóe mi
ng Lục Đình Kiêu cong lên mt độ cong khó mà phát hin, ch ch anh va mi chm vào nói: “Ch này ca cô có mt nt rui màu đen.

“Cho nên?”
Đang yên đang lành nói nt rui ca cô làm gì? Đầu óc ca Ninh Tịch vn đang hn lon gi li càng không theo kp tư duy ca anh.

“Cô m
c đồ như vi trang đim như này thì người bình thường chc chn không nhn ra nhưng nt rui này li đủđể chng minh thân phn ca cô, tt nht nên che li.” Lục Đình Kiêu nói.

Ninh Tịch
đứng cách ra hai bước: “Mt cái nt rui thôi, làm gì có ai để ý?”

“C
n thn vn hơn.”

Được ri, anh nói có lý, để tôi v ly khuyên tai che li!”

.”

Sau tr
n giao phong ngn ngi cui cùng thì Ninh Tịch t cưỡi xe ra khi ca.

T
i sao ln này va mi bt đầu, cô đã có cm giác mình tht bi?

Không
được không được, tnh táo mt chút, nht định phi phá v s sùng bái đối vi Đại ma vương!

...

Quán bar.

Hi
ếm có lm mi có dp Ninh Tịch buông th bn thân mt ln, cô gi mt chai rượu ri ngi quy bar t rót t ung.

Phía sàn nh
y vô cùng náo nhit nhưng cô chng có chút hng thú nào, không yên lòng cm ly rượu ngây người.

M
y cái ch như hp đêm này lúc nước ngoài cô đã chơi đến chán, chng có chút mi m nào, có nóng bng cung nhit hơn na trong mt cô cũng ch như mt v hài kch không tiếng...

U
ng hết mt chai, Ninh Tịch li gi chai th hai.

R
ượu không khiến cô th lng mà trái li còn khiến cô càng thêm bun phin, ri lon.

Đúng lúc này, mt người đàn ông bưng ly rượu trong tay đi ti: “Tiu thư, đi mt người?”

Ng
ười đàn ông này nhìn có v ngoài 30 tui, áo qun gn gàng, trông cũng ra dáng tri thc --- là cái loi t nghĩ rng mình rt tt đẹp.

Trong lúc Ninh T
ch ung hết chai rượu kia thì đã có không ít người chú ý ti cô nhưng mà ch cn nhìn mt cái thôi cũng đủ biết cô là mt tay giang h lão luyn, người bình thường không dám ra tay. 

Chương 232: Không ra tay thì...

Ninh Tịch kh liếc v ngón áp út trên tay trái ca người đàn ông n.

M
c dù không đeo nhn cưới nhưng rõ ràng có mt đon nh màu sc nht hơn các ch khác --- là vì tán gái nên mi tm thi tháo nhn xung.

Đúng vy!” Ninh Tịch chng tay nghiêng đầu, lười biếng tr li.

Nghe v
y mt người đàn ông kia phát sáng: “Có th ngi cùng không?”

“D
ĩ nhiên.” Ninh Tịch cười nh mt tiếng, sóng mt lưu chuyn rõ ràng đang t ý ám ch.

S
vui mng ca gã cơ h không giu được, bt đầu l lơi m li: “Tâm trng không tt sao?”

Ninh Tịch th
dài: “Đúng vy! Tht tình!”

“M
t đại m nhân như cô mà cũng tht tình sao? Tên đàn ông nào có phúc mà không biết hưởng vy?” Gã t v kinh ngc.

“Là tôi
đá hn.”

“Kh
... nht định là anh ta làm cô tc gin ri!”

Đúng vy! Tôi ch ti hp đêm chơi trai, vui đùa chút thôi thế mà anh ta phát hin ra thì làm m ĩ hết c lên, anh nói có tc hay không?”

... “ Gã b nghn không nói ra li.

Sao gã th
y my li này quen như vy?

Hình nh
ư mi nãy gã ta va mi than phin vi đám anh em nhng li y như thế này...

Nh
ưng mà gã đã b nhng cái giơ tay nhc chân ca cô gái trước mt làm cho m mịđầu óc, không chút nào phát hin ra mình đang bịđùa gin.

Sau ba tu
n rượu, hai người thun lí thành

1 Thu
n lí thành chương: c như vy.

“Chúng ta
đi đâu đây? Quân Lai hay Minh Châu?” V mt gã cc kì cp thiết.

Đến khách sn làm gì! Ngay ti ch này đi!” Ninh Tịch kéo người đàn ông vào trong mt con hm nh.

Gã nh
t thi kích động th hn hn, đè cô lên vách tường: “Đúng, cô nói không sai... ch này tương đối kích thích...”

Hai ng
ười mi nói chuyn, không chút nào chú ý ti mt chiếc xe đen thùi không bin sốđang cách h khong năm bước, lng lng đứng yên ởđó.

Bên trong xe, dù Lục
Đình Kiêu có trn định ti c nào thì lúc này trên mt cũng kết mt tng sương lnh tht dày.

Mà trên gh
ế lái, Lc Cnh Lễđã hi hn đến tím c rut.

B
i vì có d cm ti nay s xy ra chuyn ln cho nên sng chết không chu đi ng. Cui cùng qu nhiên vô tình nhìn thy Ninh Tịch vi anh Hai k trước người sau ri đi, vì vy anh ta cũng mt dy mày dn bám theo, nhưng vn vn không ng ti....

Chuy
n s ln đến trình độ này!

L
c Cnh L sp không chu ni khuôn mt đáng s này ca anh Hai ri.

Tr
ơ mt nhìn cái móng heo ca tên đàn ông kia chm vào eo ca Ninh Tịch, cho dù Lục Đình Kiêu có là thn tiên h phàm thì cũng sp không khng chế ni cơn gin ca mình.

L
c Cnh L có th nhìn ra sc nhn ni ca Lục Đình Kiêu sp không được ri: “Anh, anh còn chưa ra tay?”

Gi
ng nói ca Lục Đình Kiêu lnh như băng: “Ch mt chút.”

L
c Cnh L gp đến độ không chu được, “Giờđã là lúc nào ri! Anh còn đang ch cái gì h? Không ra tay thì đầu anh s xanh biếc mt thôi! Tuy hai năm nay Tiu Tch Tch đã ngoan ngoãn rt nhiu nhưng lch s ca cô y cũng không phi tt đẹp gì, rt d nga quen đường cũ...”

Lục
Đình Kiêu: “Im ming!”

Ngay lúc L
c Cnh L nhm mt li không dám nhìn thì phía đối din đột nhiên truyn ti mt tiếng gào xé gan xé phi...

“Ôi
đệt? Âm thanh này không đúng nha...” Lc Cnh L lp tc m mt ra sau đó thy tên đàn ông kia đang ôm thng nh gào còn thm hơn heo b giết.

Ngay sau
đó, Ninh Tịch đạp thêm mt cước, lp tc cho tên đàn ông kia thành tư thế chó ăn phân, gã đang mun bò dy thì li b Ninh Tịch gim mt phát lên lưng, cm đập thng xung đất, trong ming máu tươi chy ròng ròng...

L
c Cnh L nhìn thôi đã thy đau, không đành lòng nhìn thng mà che mt li: “Ch dâu tht hung tàn mà a hu hu hu...” 

Chương 233: Mt mình vui không bng mi người đều vui

Ninh Tịch ta như rt thường xuyên làm chuyn như này nên mi có th ra tay thun thc như thế...

Cu
i cùng cô gi nguyên tư thếđạp lên lưng tên đàn ông kia, mt tay vt ngang đầu gi, khuôn mt yêu dã m hoc nãy giờđã hoàn toàn chuyn thành v mt lưu manh côn đồ, phách li: “Giao di động ra!”

Nam c
n bã bịđánh cho choáng váng, không còn sc phn đòn nghe vy thì không ngng cu xin tha th: “Di động trong túi, ví tin cũng trong túi, trong túi còn có mt cái nhn cũng đưa cô hết! N hip xin tha mng!”

V
n vn không ng ti đi chơi gái thôi mà cũng b cướp! Mà tên cướp còn là mt đại m n! Hơn na vi thân th này khng định đây là dân chuyên nghip!

Ninh Tịch móc th
ng di động ca gã ra, sau đó đưa ti gn: “M khóa cho đại gia đây!”

“M
... m khóa? Cô mun làm gì?” Nam cn bã cnh giác.

Ninh Tịch l
p tc tát cho gã mt cái: “Bo mày m thì mày mởđi, nói nhm nhiu thế làm gì! Có tin tao cho cái thứđồ chơi dưới rn ca mày hng luôn không?”

“Tôi m
! M ngay đây!” Nam cn bã sợđến mt ct không còn gt máu vi vi vàng vàng m khóa màn hình.

Ninh Tịch tìm s
ca v gã sau đó gi video call qua.

Bên kia b
t máy rt nhanh.

Trên màn hình hi
n lên khuôn mt ca mt người ph n, nhìn qua đã thy người ph n này vn không t, chng qua bi vì phi chăm lo vic nhà mà không có thi gian chăm sóc cho bn thân, sc mt tiu ty li vàng khè...

“Cô... cô là ai?” Ng
ười ph n kia thy được gương mt xinh đẹp chói mt ca Ninh Tịch thì lp tc thay đổi sc mt, ngay sau đó mt mi lên tiếng: “Bt k cô là ai, sau này anh ta có yêu ai, chung vi ai thì tùy anh ta, tôi đã chun b li d vi anh ta ri hơn na cũng không cn mt đồng nào hết, chuyn sau này không liên quan gì đến tôi! Đừng ti tìm tôi!”

Ninh Tịch nghe v
y thì ch hn rèn st không thành thép, lc đầu: “Chc, c thế mà buông tha cho hn ta như vy à ch gái, ch quá nhân t ri!”

Ng
ười ph n kia không ng Ninh Tịch li không ng bài như theo l thường, git mình, cnh giác hi: “Cô... cô có ý gì?”

Ninh Tịch nâng môi,
đưa camera nhm thng khuôn mt bịđánh sưng nhưđầu heo còn đang b cô dm dưới chân: “Thy không?”

Ng
ười ph n kia thy rõ người đàn ông trong di động thì hoàn toàn ngây người: “Cô... các người... đây là?”

Ninh Tịch c
ười kh: “Thy sao? Nhìn xong có thy thoi mái không?”

Th
t lâu sau người ph n kia mi hoàn hn li, mc dù không hiu đã xy ra chuyn gì nhưng nhìn thy khuôn mt

c
a chng mình bịđánh sưng vù lên thì vn tr li theo bn năng: “Có!"

Ng
ười ph n kia nói xong ánh mt li có chút bun ru.

Bao nhiêu lâu này, ch
cn gã ta b xây xước mt chút thôi là cô đã lo lng mun chết ri, hôm nay nhìn thy b dng thm hi như vy không ng trong lòng li có chút sung sướng...

“A, v
y thì tt ri! Tôi gi cuc đin thoi này cho ch không có ý gì khác, ch là vui mt mình không bng mi người cùng vui cho nên mi gi để ch nhìn mt chút, cùng nhau chia s nim vui ha ha ha!” Ninh Tịch cà chn nói.

“...” V
mt người ph n vn ngơ ngác như cũ, không biết nên làm gì trong tình hung qu d này.

Ngay c
gã cn bã dưới chân Ninh Tịch cũng vn vo cái đầu heo, gã cũng không ngờđược Ninh Tịch không ch làm nhc thân th gã mà còn làm nhc c tinh thn gã, để cho người v luôn luôn sùng bái gã nhìn thy hình tượng mt mt này ca bn thân. 

Chương 234: Bo v tình yêu cùng chính nghĩa

Người đàn bà này không vì tin cũng không vì tài... vy thì mc đích ca cô là gì?

Gã ta qu
tht mun hc máu! Không đâu đụng phi mt quái nhân như này!

Nh
ưng mà gi phút này gã ta không biết, cái kinh khng hơn còn phía sau...

Ninh Tịch nh
ưđột nhiên nh ti cái gì đó, vỗđầu mt cái, nhc người ph n kia: “A đúng ri, lát na tôi gi cho ch mt đon thu âm hn ta nói chuyn vi đám bn chó má kia, có th ly làm bng chng hn ta ngoi tình!"

"D
a vào cái gì mà li hôn ri còn ra đi vi hai bàn tay trng? Đầu ch b úng nước h? Phi là mt đồng cũng không bt! Có hiu không?”

“Hi
u... hiu được!” Người ph n b khí tràng ca Ninh Tịch làm cho chn động, theo bn năng đáp li mt câu.

Lúc này Ninh Tịch m
i hài lòng gt đầu sau đó thành khn nói: “, vy thì tt ri, có tin ri mun tìm loi đàn ông thế nào chảđược? Cho dù không kiếm được người tht lòng yêu thương mình thì cũng có th bao nuôi mt em zai đẹp trai! Dám không nghe li thì có thểđổi mt thng khác! Tt biết bao nhiêu đúng không?”

Ng
ười ph n: “...”

Nam c
n bã: “...”

L
c Cnh L: “.....!!!" --- Anh cm thy ch dâu nói rt có lý...

Lục
Đình Kiêu: “...”

Ng
ười ph nữđầu dây bên kia tràn đầy nghi ng, không nhn được hi: “Cám ơn cô! Nhưng mà cô.... cô rt cuc là ai? Ti sao phi giúp tôi như vy? Chúng ta quen nhau sao?”

Ninh Tịch nâng môi c
ười vi người ph n mt cái: “Không cn cm ơn, ch c gi tôi là Lôi Phong1 đi!”

1 Lôi Phong: m
t chiến sĩ ca Quân gii phóng, sau khi chết anh được hình tượng hóa thành hình nh tiêu biu cho thanh niên thích làm vic tt, cng hiến hết sc mình trong xã hi.

Ninh T
ch nói xong lin cúp đin thoi, đạp nam cn bã thêm mt cước na ri mi nghênh ngang ri đi...

L
c Cnh L duy trì tư thế chun b rt cm: “Anh, có đôi li mc dù không nên nói nhưng em qu tht nhn không được... Ch dâu đẹp trai quá hu hu hu! Em cũng sp....” --- Yêu chịấy mt ri!

Lục
Đình Kiêu không có sc để ý ti Lc Cnh L, mt mi nhéo mi tâm mt cái, trên mt là biu tình như th va sng sót sau tai nn.

L
c Cnh L bái phc nhìn anh: “Anh li hi tht đấy, nếu không nh anh nhn nhn chc chn chúng ta không th thy mt màn đặc sc như này!”

L
c Cnh L nghĩ nghĩ mt hi ri kích động nói: “Nói đến em mi nh ra mt chuyn, em có tìm danh sách nhng người qua li năm đó vi Ninh Tịch, tt cảđều loi cn bã hơn na ch qua li mt thi gian thì b Ninh Tịch đá, c Giang Mc Dã na... kết hp vi thái độ trn tránh ca thng nhóc đó mi ln nhc ti chuyn có qua li vi Ninh Tịch..."

"Anh nói xem... có ph
i lí do Ninh Tịch qua li vi my tên kia... cũng ging tình hung hôm nay không, thay tri hành đạo, bo v tình yêu cùng chính nghĩa...”

Nghe gi
ng điu như th phát hin ra chuyn gì trng đại ca Lc Cnh L, sc mt Lục Đình Kiêu vn không thay đổi chút nào.

Anh ch
ưa bao gi tng tin cô li là người như vy.

C
cho nhng chuyn trong quá kh là s tht thì sao, anh không quan tâm.

Thu th
p nam cn bã xong, Ninh Tịch cưỡi xe lượn mt vòng tinh thn cc kì tt.

Qu
nhiên, hành hạđám cn bã mi là cách x stress tt nht!

Ninh Tịch li
ếc thi gian trên di động, bây gi mi là 4h sáng, còn quá sm, ít nht phi 6h cô mi v.

B
i vì lúc đó có th va vn gp Lục Đình Kiêu phòng khách...

Vì v
y Ninh Tịch nghĩ nghĩ mt chút lin r sang phía tây thành ph.

N
a gi sau, Ninh Tịch lái xe đến mt con đê.

Đậu xe xong, cô đi ti ngi trên thm c mm mi hóng gió mt chút cho tnh rượu...

Ch
này ch có mt điu không tt, đó chính là... cc nhiu mui!

Ninh Tịch n
m xung, trong ming thao thao bt tuyt lm bà lm bm: “Mui ơi mui à, dn cơm ri, mau ti cn tao nha...” 

Chương 235: Rõ ràng là vết hôn!

Ch này thoáng đãng, xe ca Lục Đình Kiêu không có ch che lp ch có thểđậu rt xa.

May mà L
c Cnh L luôn mang theo mt cái máy nh b túi nh như mt con rui, còn có chc năng hng ngoi, có th chp vào ban đêm. Anh ta điu khin cái máy nh bay đến trên đầu Ninh Tịch.

“Há há há há.... em
đã bo anh là mang em theo nht định có ích chưa!” Lc Cnh Lễđắc ý đến cái đuôi cũng vnh lên tn tri.

Trên màn hình thu
được hình nh, Ninh Tịch đang nm trên thm c dưới bu tri đêm, trong ming lp đi lp li câu nói: “Mui ơi mau ti cn ta “...

“Ch
dâu ung say ri sao? T dưng li chy ti đây cho mui cn?” Lc Cnh L câm nín.

Lục
Đình Kiêu không nói gì, ta như chng cm thy kì quái chút nào, toàn b chú ý ca anh đều đặt lên cô gái trong màn hình...

H
ơi rượu bc lên hai mt Ninh Tịch díp li, có chút bun ng, trong lúc mơ mơ màng màng thì phía sau lưng vang lên mt lot tiếng bước chân, sau đó, tiếng vo ve phin nhiu ca nhng con mui cũng biến mt, thân th b gió đêm thi lnh bng thy m áp...

M
t khí tc quen thuc bao bc ly cô, trong nháy mt s c gng chng li cơn bun ng cũng tan thành mây khói...

B
i vì vn luôn mt thân mt mình, cho nên t trước ti nay đều không dám say hoàn toàn.

Nh
ưng vào lúc cô còn chưa nhn ra, li có mt người có th khiến cô yên tâm mà say.

Lục
Đình Kiêu giúp Ninh Tịch đui mui, ci áo khoác xung đắp lên người cô, sau đó vòng mt tay đỡ mt cô tránh cho nhng lá cỏđâm phi.

Cô gái nh
ỏđang túm cht áo ca anh, ng rt say. Mc dù gương mt được trang đim rt đậm nhưng vùng gia hai lông mày vn có chút ngây ngô như mt đứa tr, khiến người khác không nhn được mà đau lòng...

Lúc Ninh Tịch t
nh li thì chân tri đã hin lên ráng bc, mt giờđã trôi qua, lúc này là 5h30.

Cô ch
m mt mt hi thôi mà cư nhiên li ng lâu như thế?

Ninh Tịch ph
i mông bò dy, nhìn nhìn trên người mình phát hin chng có my vết mui cn, hơi tht vng mt chút nhưng mà cũng đủ dùng ri...

Cô còn t
ưởng mình ng lâu như thế nht định s b mui cn đến sưng c người nhưng nếu thế thì có v hơi l, l quá hiu qu cũng không tt.

Còn có m
t điu rt l là, tri đang vào thu, li còn bên b sông mà cô ng mt gic dài như thế li chng thy lnh tí nào, c người rt m áp...

Ch
c là do ung rượu?

N
a tiếng sau, Ninh Tịch v nhà h Lc.

V
a đúng 6 gi, trong phòng khách, Lc Đình Kiêu vn như hàng ngày dùng b dng như lão cán b lâu năm mà ngi đó ung trà đọc báo.

Đến đây mi chuyn vn thun li.

“Chào bu
i sáng, Lục Đình Kiêu!” Ninh Tịch vào nhà, chủđộng chào hi.

“Chào bu
i sáng, đã v ri đấy à.” Lục Đình Kiêu ngng đầu lên t trang báo.

Ninh Tịch âm th
m quan sát biu tình ca Lục Đình Kiêu, sau đó bi thương nhn ra mun quan sát biu cm ca mt khuôn mt lit đúng là khó.

B
i vì đa phn ch có chút biu cm gì, bây gi cũng vy.

Ninh Tịch v
n chưa t b ý định, đặt mông ngi đối din vi Lục Đình Kiêu còn c ý s c mt cái.

Sát nh
ư thế chc có th thy rõ ha?

Qu
nhiên ánh mt ca Lục Đình Kiêu dng li trên c ca cô, nhìn vào nhng du đỏ mp m trên da tht Ninh Tịch, sau đó nhíu mày càng sâu.

Ninh Tịch làm b
như không phát hin, ngáp mt cái: “Mt quá, mt chết tôi!”

“Sao trên ng
ười li b mui đốt thành như vy?” Lục Đình Kiêu hi.

“Ph
c... kh kh...” Ninh Tịch thiếu chút na b chính nước miếng ca mình sc chết.

Có nh
m hay không?

D
ưới tình hung cô ăn mc như vy đi hp đêm ti sáng mi v mà trên người li xut hin du vết mp m, không phi là nên liên tưởng đến du hôn sao? 

Chương 236: Áp đảo

Mui đốt gì ch!

đi quán bar! Quán bar đó nha! Làm sao có th b mui đốt?

Boss
đại nhân! Sao ngài li có ch s thông minh cùng kh năng suy lun cao như vy ch?

Nh
ưng cô cũng không th trng trn nói cho anh đây là du hôn đúng không...

K
ế hoch tht bi, Ninh Tịch đau lòng đến không mun sng na.

Lúc này Lục
Đình Kiêu mi buông t báo xung, đứng dy m ngăn kéo dưới t tivi ly mt cái tuýp nh màu trng ra.

Ninh Tịch c
nh giác ngng đầu lên, anh zai, anh mun làm cái gì?

“Lo
i thuc này rt hiu qu vi nhng vết côn trùng cn.” Lục Đình Kiêu va nói va m np, bóp mt ít ra bàn tay xoa xoa, sau đó bàn tay m áp đó áp thng lên c cô....

Trong nháy m
t, b lòng bàn tay y đụng vào, Ninh Tịch git bn lên như bịđin git: “Tôi... tôi t làm!”

Đừng động, trên tay tôi toàn thuc.” Lục Đình Kiêu quát bo cô ngng li, ngón tay hơi ráp du dàng xoa trên c cô, xương quai xanh ri sau lưng, còn n nhẹđể thuc ngm vào. Nét mt anh rt nghiêm túc, cn thn, ging nhưđang làm chuyn gì vĩđại vy.

B
i vì loi thuc kia mà mi ch Lục Đình Kiêu chm vào đều có mt cm giác mát lnh, nhưng bên dưới lp da li dn dn cháy lên mt ngn la...

M
t lúc lâu sau, Lục Đình Kiêu cũng bôi xong: “Sao ri?”

Ninh Tịch h
i phc tinh thn, s ch b mui đốt ri chp mt mt cái, sau đó kinh ngc nói: “Tht thn k! Hết nga luôn ri! Đây là thuc gì? Làm sao có hiu... qu...”

M
i va nói xong Ninh Tịch lp tc hn không th cn đứt đầu lưỡi ca mình.

M
kiếp! Thế mà cô li l ming ri!

Xem ra d
cm lúc trước ca cô vô cùng chính xác...

Cô thua
đến thê thm...

Ninh Tịch gi
ng như con mèo b thua trn, rũ cúi đầu, bt mãn làu bàu: “Lục Đình Kiêu... tôi ung rượu...”

“Th
nh thong ung mt ln cũng không sao, tôi s giúp em giu không cho Tiu Bo biết.”

“Tôi
đi quán bar...”

, chú ý an toàn là được.”

“Tôi
đi cảđêm không v!!! Lục Đình Kiêu, anh không tc gin chút nào sao?” Ninh Tịch rt cuc cũng ni gin.

“Em hy v
ng tôi tc gin?” Lục Đình Kiêu hi ht nói, ánh mt âm trm nhìn cô.

Ninh Tịch tr
n trng mt: “!!!” --- Phn lưới nhà ri!

Lục
Đình Kiêu giúp cô ly xung mt cng c dính trên tóc: “Tôi đã nói t trước, em có th coi đây như nhà ca mình.”

Nói t
i đây Lục Đình Kiêu dng mt chút, sau đó nói tiếp: “Tht ra thì, tôi cũng không hy vng em na đêm mt thân mt mình chy ti my cái nơi như hp đêm vi quán bar như

th
ế... bi vì tôi s lo lng mà mt ng... Nhưng mà tôi tôn trng t do cá nhân ca em.”

“...” --- Ph
c! Ninh Tịch trúng mt mũi tên, mũi tên ca thn Cupid.

A a, tr
n chiến này không đánh được...

Th
c lc quân địch quá mnh!

...

Tu
n tiếp sau đó, Ninh Tịch liên tc chy ti quán bar nhưng li ch có tác dng gì.

Điu duy nht nh hưởng là...

Do cô liên t
c thu thp hết my thng cha cn bã nên khp các quán bar đều bt đầu gii nghiêm, gp người đẹp là đều phi tra xét.

Ài.... Th
t là ch có chuyn gì thun li.

R
t cuc Ninh Tịch cũng hơi yên tĩnh li, cũng chưa quên chính s - chuyên tâm cùng tiu Bo chơi khp nơi, gn nhưđi hết cảĐếĐô.

Thu ho
ch ln nht thi gian này chính là được cnh cô nên tính cách ca Tiu Bo ngày càng sáng sa, không còn s ra ca, ngoi tr vn không nói li nào vi hơi hướng ni thì gn nhưđã ging nhng đứa tr bình thường khác.

Quá t
t...

Nh
ư vy lúc cô ri đi cũng có th yên tâm ri! 

Chương 237: Đưa Tiu Bo qua

Mt bui sáng sm hôm nào đó, Ninh Tịch va xung lu thì thy mt cnh đã lâu không thy.

Bánh bao l
n cùng bánh bao nh ngi đối din nhau trên bàn ăn - mt tòa băng sơn cùng vi mt cái tiu băng sơn trng mt đấu nhau.

Tình hu
ng gì đây?

Lâu l
m ri hai cha con mi nháo thế này.

“Hai ng
ười làm sao thế?” Ninh Tịch nghi ng hi.

Nghe
được ging ca Ninh Tịch, bánh bao nh y như tìm được cu tinh lp tc ôm cht ly chân cô, sau đó cnh giác nhìn chm chm Lục Đình Kiêu, b dáng như th s Lục Đình Kiêu bán nhóc đi không bng...

Ninh Tịch ôm Ti
u Bo d dành mt chút sau đó nhìn v phía Lục Đình Kiêu: “Lục Đình Kiêu, có chuyn gì vy?”

Lục
Đình Kiêu giương mt nói: “Chun bịđưa Tiu Bo qua ch cha m tôi my ngày, hai ông bà lâu chưa gp cháu, rt nh nó.”

“Hóa ra là v
y!” Ninh Tịch gt đầu.

Bánh bao nh
vi vàng nhìn cô, đôi mt to tròn long la long lanh, ngân ngn nước.

Vì th
ế Ninh Tịch lp tc mm lòng, gãi đầu nhìn Lục Đình Kiêu: “Cái này, có bin pháp khác không?”

Lục
Đình Kiêu liếc cô mt cái: “Có, để cha m tôi đến đây my ngày.”

... vn là đưa Tiu Bo đi đi” Ninh Tịch qu quyết nói.

Th
t xin li bánh bao nh, cô cũng ch là vn bt đắc dĩ thôi...

Ti
u Bo nht thi bịđả kích rt ln, v mt như th cha không thương m không đau lch bch chy lên lu trn vào phòng...

“Ách...” Ninh Tịch c
ười khan mt tiếng: “Này... tôi đi khuyên thng bé mt chút!”

.”

Ninh Tịch gõ c
a phòng Tiu Bo.

“B
o bi à, m ca cho cô được không?”

Trong phòng không có ph
n ng~

“Th
t s không để ý cô sao?”

Trong phòng v
n không có phn ng~

Xem ra là t
c gin tht ri!

Ninh Tịch th
dài, hết cách, không th làm gì hơn là li đi xung lu sau đó đi ra ngoài.

Lục
Đình Kiêu thy thế cũng không ngng đầu lên: “Đừng trèo tay không, để qun gia ly thang.”

Ninh Tịch nghe v
y thì lo đảo thiếu chút na thì vp ngã, người này là con giun trong bng cô sao? Sao anh biết cô chun b trèo ca s vào?

Đáng ghét...

Qua m
y ngày nay Ninh Tịch phát hin, Lục Đình Kiêu càng ngày càng hiu cô, ch cn mt ánh mt hay mt động tác nh thôi cũng đủđể anh biết mt giây sau cô mun làm cái gì.

5 phút sau, Ninh Tịch thu
n li ln mt vòng vào phòng Tiu Bo.

Nhóc v
a nhìn thy cô, lp tc nước mt tuôn trào nhào, nhóc tưởng Ninh Tịch không cn nhóc na ri.

Ninh Tịch
đau lòng ôm bánh bao nh: “Bo bi, bt c lúc nào cô cũng bên con, chng qua là chuyn ln này cô cm thy con nên đi, con nghĩ xem, ông bà ni ca con ch có mt mình con là cháu trai bo bi, hai người yêu thương con như vy nhưng vì chiu theo con mà không dám đến thăm con...”

Ti
u Bo rũđầu, mt lúc lâu sau cm tp viết viết hai ch: Cùng nhau.

Ý là mu
n Ninh Tịch cũng đi cùng.

Ninh Tịch lúng túng ho nh
mt tiếng: “Cái này không thểđược...”

Lo
i thi đim này sao có th gp cha m Lục Đình Kiêu được!

“B
i vì cô sp phi đi làm, s rng không có thi gian!” Ninh Tịch tìm mt cái c tht tt, sau đó vi vàng d d nói: “Nhưng mà cô có th cùng ba con đưa con đi! Tiu Bo đã 5 tui là nam t hán ri, gn đây li tiến b ln như thếđúng là càng ngày càng gii... chút chuyn nh này chc chn có th làm được đúng không?”

Ninh Tịch ôm bánh bao nh
, va hôn va d gn na tiếng cui cùng nhóc mi đồng ý. 

Chương 238: Cô y rt tt

Nhà cũ ca Lc gia gia sườn núi, trong khuôn viên còn có nguyên mt mng núi rng, t cng đến lúc vào được nhà còn phi mt thêm hai mươi phút lái xe, hai bên đường đều là cây ci xanh tt, phong cnh đẹp vô cùng.

Nghe nói ch
này có long mch gì đó, là phong thy bo địa1 ca Đếđô.

1 Phong th
y bo địa: vùng đất hi tụđủ ngũ hành, t tượng... mang li may mn cho người .

Nh
phúc ca Tiu Bo, Ninh Tch cũng coi nhưđược m mang kiến thc!

Xuyên qua c
a kính xe, Ninh Tịch thy hai ông bà Lc gia đã sm ch sn ca, con mt trông mong chờđợi cháu trai ging như bao người ông bà khác.

Ninh Tịch v
v bánh bao nh trong ngc: “Mau đi đi! Đừng quên li cô dn con đó, c gng lên nha!”

Nhìn s
khích l cùng mong ch trong mt Ninh Tịch, bánh bao nh kiên định gt gt đầu để Lục Đình Kiêu dt xung xe, đi ba bước quay đầu mt ln.

Th
y cháu trai bo bi, hai ông bà va ngc nhiên va mng r, vi vàng nghênh đón.

L
c lão phu nhân kích động đến hai mt cũng ướt, oán trách con trai: “Thng nhóc thi, vì con mà chúng ta phi nhn my tháng không được gp Tiu Bo! Kết qu vn không thy con mang con dâu v cho m!”

Lục
Đình Kiêu h nh mt tiếng, t ý trong xe phía sau còn có người, khong cách này Ninh Tịch có th s nghe thy...

Trên th
c tế, qu tht Ninh Tịch nghe thy.

vào vic kính xe ch cho người bên trong thy được bên ngoài mà người bên ngoài không th nhìn vào bên trong, Ninh Tch trc tiếp đem l tai dán sát vào ca s nghe lén xem bn h nói cái gì, đúng lúc nghe được nhng li này ca Lc lão phu nhân...

L
c lão phu nhân kích động: “Con dâu cũng ti? Để nó xung xe cho ba m gp mt chút nào!”

“M
...” Lục Đình Kiêu bt đắc dĩ nói: “Cô y xu h, mẹđừng da cô y.”

Ninh Tịch g
t đầu liên tc, đúng đúng đúng, tôi xu h, ngàn vn ln đừng gi tôi ra!

May mà lúc này L
c lão gia nói mt câu di đi s chú ý ca mi người.

“Ti
u Bo đang viết cái gì vy?” Lc lão gia h nghi hi.

L
c lão phu nhân thy bn già nói vy lin quay ra nhìn Tiu Bo đang cđầu hì hi, không biết đang viết cái gì.

M
t lát sau, Tiu Bo giơ bng lên, đôi mt đen bóng như trân châu m to nhìn ông ni và bà ni.

Trên b
ng viết --- [Ông ni, bà ni, Tiu Bo rt nh hai người!]

L
c lão gia cùng Lc lão phu nhân nhìn rõ dòng ch trên bng xong, c hai đều tr mt nhìn nhau, vô cùng khiếp s sau đó bt đầu đỏ hc mt.

L
c lão phu nhân nhìn bn già vi v mt không th tin ni: “Tôi... Tôi nhìn lm ri sao? Tiu Bo gi tôi là bà ni!”

M
c dù không phi chân chính “gi” nhưng đây là ln đầu tiên Tiu Bo gi bà là bà ni!

T
trước ti nay thng bé chưa bao giờđể ý bn h, thm chí còn có chút bài xích...

“C
ũng gi ông ni na!” Lc lão gia t t hào b sung.

“Còn nói r
t nh chúng ta na...” Lc lão phu nhân không nhn được na, ôm Tiu Bo khóc: “Tâm can ca bà ni à! Cháu biết bà ni vui biết chng nào không?”

L
c lão gia th dài, sau đó nhìn Lc Đình Kiêu v mt nghiêm túc nói: “Đình Kiêu, cô gái con thích rt tt, cô y dy Tiu Bo rt tt.”

Ông ch
biết tiu Bo sáng sa hơn nhiu cũng chu ra khi ca nhưng hoàn hoàn toàn không ng tiu Bo li tiến b ln như vy!

Qu
thc khiến người ta vui mng quá mc!

“Còn không
đúng sao? Hơn na nuôi cũng rt tt, ông nhìn cháu tôi bây gi mp mp như nào! So vi lúc trong hình còn mp hơn!” Lc lão phu nhân vui mng nói.

, cô y rt tt.” Lục Đình Kiêu liếc nhìn chiếc xe sau lưng, ánh mt vô cùng du dàng.

L
c lão gia v vai anh mt cái, chân thành nói: “Con trai, c gng lên, tn nhiu công phu vào, chúng ta sẽủng h, phi hp vô điu kin vi con!” 

Chương 239: Cô nam qu n?

Đảđộng được Lc lão gia và Lc lão phu nhân vy là Lục Đình Kiêu đã đạt được thành tu huy hoàng “Khiến toàn b thành viên ca Lc gia đều giúp anh tán gái.”

Trong xe, th
y Lục Đình Kiêu chào tm bit cha m cùng Tiu Bo xong quay li, Ninh Tịch vi vàng ngi ngay ngn li, gi b không nghe thy cái gì hết.

Trên
đường v nhà, Lục Đình Kiêu đột nhiên hi mt câu: “Hôm nay định làm cái gì?”

“Hôm nay?” Ninh Tịch nghe anh h
i vn đề này thì choáng váng.

Đúng ri, hôm nay cô không cn chơi cùng tiu Bo, hơn na... hôm nay là th 7, Lục Đình Kiêu cũng không cn phi đi làm...

Nh
ư vy chng phi có nghĩa là c ngày nay ch có hai người, cô nam qu n... nhà?

Ninh Tịch b
i ri phát hin mình b rơi vào h ri.

Không c
n thn mt phát là lt h ngay được...

Lúc này, di
động ca cô reo lên.

Ninh Tịch c
m di động lên nhìn mt chút sau đó tròng mt híp li.

Th
ường L?

Ch
ta gi ti làm cái gì?

Ninh Tịch nh
n đin thoi, làm b ngc nhiên nói: “Ôi, Thường đại qun lý trăm công ngàn vic sao li có thi gian rnh đểđích thân gi cho tôi thế này?”

Th
ường L nghe được 4 ch “Trăm công ngàn vic” mà hn đến cn nát c hàm răng.

Lúc tr
ước Ninh Tuyết Lc không khác gì mt tri ban trưa, dĩ nhiên là cô ta bn đến mc chân không chm đất ri, nhưng sau chuyn này thì tt c hot động qung cáo hay các phim đin nh, phim truyn hình đều gim xung. Không ch như vy, mà còn có không ít các công ty có Ninh Tuyết Lc là người đại đin ri rít đòi bi thường, Tinh Huy cũng yêu cu Ninh Tuyết Lc phi "biết ý" chút trong thi gian này.

Mà ngh
sĩ dưới tay cô ta ngoi tr Ninh Tuyết Lc thì không có mt ai ra hn, đại ý chính là na năm ti Thường L phi nhn đói!

Th
ường L tc gin nói: “Tôi gi ti để báo vi cô mau dn đồ ca cô ra ngoài! Đã lt lng hy hp đồng vi công ty mà cô còn mun chiếm căn h ca công ty sao? Căn hộđó mà cho thuê thì ít nht cũng kiếm 1000 NDT mt tháng!

H
, cái đất ĐếĐô này, cái loi căn h cho thuê 1000 NDT mt tháng cũng đáng khoe ra?

Ninh Tịch không r
nh nói nhm vi ch ta, cc lc nói: “Biết ri, không có gì khác tôi cúp máy...”

Không
đợi cô ngt cuc gi, Thường L li đột nhiên hùng h ch trích cô: “Ninh Tịch, mày để tay lên ngc t hi xem, công ty đối x vi mày như thế còn chưa đủ tt h? Bây gi có công ty nào phân phi nhà cho người mi không có thành tích gì? Có biết bao nhiêu ngh sĩ nh c my tháng cũng không có vic mà mày vn nhn vic đều đều đấy thôi!"

"Công ty v
n đang chun b ngun lc mnh bi dưỡng mày! Coi như mày có xy ra chuyn thì công ty cũng chưa tng t b mày! Gi mày thì tt ri... ăn cây táo rào cây sung, leo được lên cao còn phi đạp công ty mt cái!”

Ninh Tịch “xì” m
t tiếng: “Thường đại qun lý, công phu đổi trng thay đen ca ch ngày càng tiến b ri! Nếu có lý thế thì sao ch không lên mng mà nói?”

Ngay l
p tc Thường L b chn hng, lúc trước qu tht cô ta có lên mng nói my li này nhưng kết qu li b mng như tát nước vào mt...

Th
ường L không cam lòng "h" mt tiếng, cười lnh nói: “Thnh Thế là nơi các ngôi sao go ci t tp, độ cnh tranh còn kch lit hơn c Tinh Huy, mày cho là mày nhy vào đấy là có ngày ni danh sao? Bun cười quá đi... mày chng qua cũng ch là con cờđể Thnh Thếđả kích Tinh Huy mà thôi! Mày tht s nghĩ rng Thnh Thế xem trng mày sao? Đợi bịđá ra thì đừng khóc lóc ti cu xin tao!” --- Nói xong “ba” mt tiếng cúp đin thoi.

Ninh Tịch nhún vai nhìn Lục
Đình Kiêu: “Hôm nay tôi có vic để làm ri!”

“Làm gì?”

“V
a nãy Thường L gi cho tôi nói mun ly li căn h mà Tinh Huy sp xếp cho tôi lúc trước, đồ ca tôi vn còn bên trong! Cho nên, tôi phi dn nhà!” 

Chương 240: Đồng phc tình thú

, đi thôi.” Lục Đình Kiêu gt đầu, xong lái xe đi v phía căn h trước đây ca cô.

Ninh Tịch còn t
ưởng tránh được mt kiếp lin vi vàng nói: “T tôi đi là được ri, đồ ca tôi khá nhiu có khi phi gi công ty dn nhà ti chuyn!”

“Không sao, ch
a được.”

Trong
đầu Ninh Tịch thm nghĩ xe ca anh thì rng rãi đấy nhưng làm sao cha hết được nhiu đồ như vy, nghĩ mình là Doraemon sao?

Nh
ưng dáng v chc chn ca Lục Đình Kiêu khiến cô không th phn bác li được, ch có thểđể anh lái xe thng đến dưới lu ch.

Thôi b
ỏđi, bỏđi... cùng nhau dn nhà đã là kết qu tương đối an toàn ri, chc chn s không ái mui được đâu.

....

B
i vì đã lâu không có người nên trên đồđạc trong phòng đã đóng mt lp bi, ca s cũng không biết m ra t lúc nào, lá cây b gió thi vào rơi đầy đất...

Ánh m
t Lc Đình Kiêu tuy lnh lùng nhưng li mang theo my phn m áp, chm rãi lướt qua mi mt xó xnh trong gian phòng.

“Sao v
y?” Ninh Tịch khó hiu nhìn anh.

“Không có gì.” Lục
Đình Kiêu thu hi ánh mt.

M
c dù ch là cái phòng nát do Tinh Huy sp xếp cho cô nhưng ởđây li có k nim quý báu ca bn h. --- , được ri, tr v s cho người mua li...

“C
n tôi làm gì?” Lục Đình Kiêu hi.

Ninh Tịch gãi
đầu, tìm mt cái hp không tht to ti sau đó ch vào mt cái giá sách tht cao nói: “Có th giúp tôi xếp sách trên k vào thùng không?”

Được.” Lục Đình Kiêu xn tay áo, bt đầu luôn.

Ninh Tịch nhìn m
t thân qun áo còn đắt hơn c cái nhà này, đau trng mà xoa xoa trán, cô nói: “Ch mt chút... anh ch tôi mt chút!”

Nói xong không bi
ết móc đâu ra mt cái áo blouse trng ca bác sĩđưa cho anh: “Anh ci áo khoác ra, mc cái này vào, chng bi.”

Lục
Đình Kiêu nghe li ci áo khoác, có chút ngc nhiên nhìn cái áo blouse trng trước mt: “Ởđâu ra?”

“Trang ph
c din, lúc trước có mt đoàn làm phim nghèo đến độđồ din cũng không mua ni, cho nên tôi đành t mua!” Ninh Tịch nói xong choàng lên cho anh: “May mà cái áo này cũng rng rãi!”

Sau khi nói xong, Ninh Tịch c
ngây người nhìn Lc Đình Kiêu, không t chủđược nut nước bt, mt cũng bt đầu đỏửng lên...

Lục
Đình Kiêu mc áo blouse trng cũng gi tình quá đi! Đây chính là đồng phc tình thú đó nha ~

M
nó, ngay c dn nhà cũng không an toàn!

“Sao v
y?”

Ninh Tịch v
i lc đầu ly li tinh thn: “Không sao không sao... chúng ta bt đầu đi! Tôi đi sa sang qun áo!”

.” Lục Đình Kiêu gt đầu liếc nhìn bóng lưng chy thc mng ca cô gái, bt đầu thu dn giá sách.

Lục
Đình Kiêu làm vic nhìn thì rt ung dung nhưng trên thc tế tc độ li rt nhanh, hiu sut rt cao, ch mt loáng đã dn sch giá sách.

Đang dn thì trong mt quyn tuyn tp Shakespeare rt ra mt tm nh...

Lục
Đình Kiêu tin tay nht lên.

Trong
nh là mt nhóm người tr tui, tt cảđều đang mc trang phc Punk gn rt nhiu kim loi nng n, Ninh Tịch đứng ngay gia, tóc rt ngn, mc mt bộđồđua xe màu đen, cười vô cùng "đểu gi" nhìn ging như mt cu thanh niên đẹp trai.

Cánh tay cô tùy ý
đặt trên vai mt người đàn ông, nghiêng đầu nói chuyn vi người n, nhìn dáng v vô cùng thân mt, hn là người cô rt thân.

Nh
ưng người đàn ông kia đang nghiêng đầu bt bt la, li thêm ánh sáng m m ti ti, cho nên không th thy rõ khuôn mt, ch có th nhìn thy mt gò má mơ h...

(
Đại gia YS?) 

Chương 241: Dy Đại ma vương tán gái

Trc giác nói cho anh biết… người này chính là YS, k mà Ninh Tch nói rng hn ta rt nguy him nhưng cô vn tin rng hn s không làm tn thương cô…….

L
c Đình Kiêu ngn người nhìn chm chm vào na khuôn mt ca người đàn ông đó rt lâu, trong đầu cht loé lên cái gì đó nhưng li lướt đi rt nhanh, anh không kp bt ly nó.

T
i sao anh li cm thy người này… có chút quen quen nh.

Ch
ng lẽđó li là người mà anh biết…

“L
c Đình Kiêu, bên này tôi sp xong ri! Anh xong chưa?” Ninh Tch kéo mt cái valy rt to, nghiêng đầu hi.

, xong ri đây.” Lc Đình Kiêu thn nhiên đặt bc nh vào ch cũ.

Kho
ng 10 phút sau, Ninh Tch tay xách nách mang, bao ln bao nh xung lu.

Sau
đó, cui cùng thì cô cũng biết ti sao Lc Đình Kiêu li khng định là cha được hết.

M
t cái xe Lincol dài đang đỗởđó.

Ha hahaha….

Cái th
ế gii giàu có vô nhân tính này…

Ninh T
ch vi vàng đè thp vành mũ xung dùng tc độ nhanh nht có th cn thn nhét hết tt c mi th vào xe, sau đó thúc gic tài xế mau chóng lái xe.

B
i vì chuyn xy ra quá bt ng, cô cũng không kp hoá trang, thế này mà để người ta bt gp tuyt đối s là mt tin git gân!

Ch
Chi Chi đã dn dò cô trong khong thi gian này tuyt đối phi cn thn tng li tng tí, bi vì bây gi mi người đều đã biết đến cô, nếu li có scandal na s làm cho công chúng phn cm.

L
c Đình Kiêu dường như nhn ra s lo lng ca cô, anh nói: “Đừng lo, đám phóng viên đó đều biết bin s xe.”

Ý c
a anh là, phóng viên tuyt đối s không dám trêu chc vào ch nhân ca chiếc xe.

… Thế à…” Cô li lo hão ri, Đại ma vương trước gi hành s luôn tình toán t m.

Trên
đường đến căn h mi ca Thnh Thế cp cho, Lc Đình Kiêu đột nhiên gi cô: “Ninh Tch.”

Ninh T
ch đang nghĩ ngi lung tung ngng pht lên: “H? Sao thế?”

L
c Đình Kiêu chng tay lên trán nhìn cô bng mt ánh mt sâu thm: “Tôi hình như nh em đã tng nói rng, nếu như tôi mun theo đui ai đó... em có th dy tôi.”

Trong
đầu Ninh Tch ‘đùng’ mt tiếng, cô kh nguyn ra mt câu sau đó cười gượng nói: “Tôi… tôi nói thế à? Đâu có đâu

nh
? Ha ha ha ha ha…..”

“Em không ch
nói mà còn bo rng đảm bo dy là biết. Chính là vào cái hôm chúng ta đến căn h ca em ly đồ gia v... thun tin ly quà sinh nht bn trai cũ ca em tng, em nói rng cách theo đui ph n ca hn ta quá vng v, bo tôi đừng có hc theo hn.” Lc Đình Kiêu nhc cho cô nh li tng chi tiết mt cách chun xác.

Ninh T
ch qu tht mun tát cho mình mt phát, ai bo mày nhanh mm nhanh ming! Ai bo mày phát biu lung tung! Đúng là t chui đầu vào r!

“V
y bây gi anh đã có cô gái nào mun theo đui chưa?” Ninh Tch đành phi mt dày hi tiếp.

“Có…” L
c Đình Kiêu gt đầu, đôi mt đen nhánh sáng lp lánh như bu tri sao nhìn cô như thểđang nhìn c thế gii: “Thế nên, hãy dy tôi.”

Oh shit! D
y cái đầu anh y!

Anh ch
cn dùng ánh mt này đi nhìn bt kì mt cô gái nào, bn h s ngay lp tc nhào đến! Còn cn theo đui làm cái quái gì na?

H
ết cách ri, chính mình nói ra... có khóc cũng phi thc hin…

Ninh T
ch ch có th ho kh mt cái t v mình chng biết cái gì hết nói: “Trên mng có mt câu như thế này: Nếu nhưy chưa có kinh nghim sng nhiu hãy đưa cô y đi ngm nhìn hết phn hoa chn nhân gian; nếu trái tim cô y đã tang thương, khô cn hãy đưa cô y đi ngi vòng quay nga g. Đại ý ca câu này là nht định phi “bc thuc đúng bnh!”. Không biết cô gái mà anh thích là người như thế nào?”

“Cô
y….” Lc Đình Kiêu ngp ngng mt chút như thểđang suy tư, vài phút sau làn sương lnh trôi ni trong đôi mt tan đi như tuyết đầu xuân, khoé mt hin lên s du dàng: “Cô y lúc thì có v lõi đời nhưng có lúc li rt ngây ngô, cô y bướng bnh cng đầu, không chu gò bó nhưng li rt lương thin, du dàng, cô y tri qua rt nhiu chuyn nhưng cui cùng vn giữđược bn tính ban đầu… cô y là người con gái tt đẹp nht mà tôi tng gp!” 

Chương 242: Vy thì nh luôn c ci đó đi

Lõi đời nhưng cũng li ngây ngô...

B
ướng bnh, không chu gò bó nhưng cũng rt lương thin, du dàng…

Tr
i qua rt nhiu chuyn nhưng cui cùng vn giữđược bn tính ban đầu…

Là cô gái t
t đẹp nht……

Ôi ôi! Trái tim thi
ếu n ca lão phu!!!!

Ninh T
ch ôm ngc, tim cô đang đập điên cung, suýt chút na thì ngã gc xung đất ri.

Ai mà ch
ng thích được người khác khen…

Hu
ng chi Lc Đình Kiêu li khen rt chân thành li có kĩ thut na, toàn nhm trúng nhng ch mm yếu nht trong lòng cô.

Con ng
ười ca Lc Đình Kiêu không phi là nên cao ngo, lnh lùng, cm dc, không quan tâm đến ba cái chuyn tình cm v vn ch? Ăn nói ngt ngào như thế tht không khoa hc!

Nhìn
Đại ma vương vn đang nghiêm túc đợi cô xut chiêu…

Ninh T
ch tht s hn không th qu xung dp đầu ba cái xin buông tha!

Đại thn mãn cp như anh mà còn cn tôi dn dt à!

Ninh T
ch li kh ho mt cái t ra ta đây tng tri, ngữđiu sâu sc nói: “Boss đại nhân, th cho tôi nói thng, thc ra vi

điu kin và ng tính ca anh, căn bn là không cn tôi dy. Nếu như vi điu kin ca anh mà đối phương vn chưa động lòng, vy ch có mt kh năng.”

L
c Đình Kiêu nghe vy lin để tay xung, đôi mt kh nheo li hi: “Kh năng gì?”

Ninh T
ch hít mt hơi tht sâu, nói nhưđinh đóng ct: “Anh không phi là kiu người mà cô y thích!”

“Không ph
i kiu mà cô y thích?...” --- Đi kèm câu này còn có mt trn gió lnh lo t sông băng Bc Cc thi ti.

Ninh T
ch nut nước bt đánh c, c gng đối mt vi ánh mt sc như dao ca Đại ma vương, gt đầu chc nch: “Đúng thế, ông bà ch phi hay nói: "C ci hay rau xanh, là tu vào s thích mi người" sao, người thích c ci thì dù rau xanh có tt đẹp đến my cũng không có kh năng thích rau xanh được!”

Nh
ng ngón tay ca Lc Đình Kiêu đánh nhp lên thành tay vn rt có quy lut, trm mc khong ba giây, anh t t nói: “Nếu như tôi xác định tôi là c ci thì sao?”

Ninh T
ch: “………..!!!”

Oh fuck!

Cái gì mà anh xác
định anh là c ci!

Anh ch
c chn bà đây thích anh đến vy à! Anh có cn ….. thông minh đến thế…. không...

“V
y… vy có ly đã thích c ci khác ri thì sao? Mt cây c ci có mt cái h cho riêng mình, cái hđã có c ci ri, đương nhiên là nhng cây c ci khác có tt đến my cũng không cha chp ni na nha!” Ninh Tch t so mình vi c ci mà khoé ming cng đờ, không dưng ti sao li lôi c ci ra để so sánh làm gì thế không biết…….

“Cây c
ci khác à…” Lc Đình Kiêu trm ngâm trong chc lát ngay sau đó ánh mt anh tr nên lnh lùng, “Là ai?”

Gi
khc này gió lnh đã chính thc nâng cp thành vòi rng ri!!!! Á á á!!!!!

Trong trung tâm c
ơn lc, Ninh Tch cm thy mình sp không chu ni na ri, gi v nhưđang ngm phong cnh bên ngoài, cô c gng dch dch ra gn ca s, cười khô khc: “Tôi đâu phi thy bói, làm sao tôi biết được đấy là ai! Dù sao tôi cũng cho rng, anh c duy trì tình trng hin ti thì tt hơn bng không nhỡđâu người ta thc s thích người khác, anh nói toc ra mt cái đến lúc đó ngay c làm bn cũng không làm ni na thì thế nào?”

L
c Đình Kiêu nhếch đôi môi mng, gương mt lnh ta sương, na ngày không nói câu gì, trong khoang xe kín mít, bu không khí b nén li như th sp có mưa đá đến nơi…

Khi Ninh T
ch b bu không khí này ép đến mc sp không th ni được na thì Lc Đình Kiêu cũng m ming, anh nói: “Vy thì…. nh pht cây c ci đó đi.”

Ninh T
ch: “……...”

Nh
… nh... nh c ci y h?

Anh zai à, sao anh dùng t
ừđáng s thế????

V
n đang định tìm mt cái bia đỡđạn... nhưng mà cái bia nào đỡ ni mt chiêu ca Đại ma vương đây…

Ôi
đau kh, đàm phán li tht bi ri…..

L
nào ch có th dùng đến chiêu áp đáy hòm ca cô hay sao? Hy vng s không phi dùng đến nó. 

Chương 243: Dùng cái này để d con gái Vy thì nh luôn c ci đó đi

Căn h mi ca Ninh Tch trên tng by ca Châu Giang Đế Cnh, trang trí ni tht đơn gin mà phù hp, đằng sau sân ban công là cnh b sông xinh đẹp, so vi cái căn h ca Tinh Huy thì đúng là khác bit mt tri mt vc.

Cô, L
c Đình Kiêu cng thêm c tài xế, chia nhau mang toàn bộđồđạc lên phòng.

Nhìn c
phòng đầy đồ, Ninh Tch lau m hôi: “Vn còn mt bao cui cùng na, để tôi xung ly cho!”

L
c Đình Kiêu gt đầu: “, để tôi giúp em sp xếp li.”

Đợi mt chút, tôi quên mt cái này….” Ninh Tch rút mt cái hp quà màu đen t mt trong s nhng chiếc vali ra.

Đây là cái gì?” Lc Đình Kiêu hi.

Ninh T
ch cười hì hì t v thn bí nói: “Th dùng để d con gái đó.”

D
ưới lu.

Ninh T
ch xách nt bao đồ cui cùng đi vào đại snh, nhìn thy cô bé tiếp tân đứng đằng sau quy đang ngó ra đánh giá cô, bt gp ánh mt ca cô thì ngay lp tc rt đầu li gi v bn rn.

L
tân ca Châu Giang Đế Cnh đã tng gp rt nhiu ngôi sao ni tiếng nên không thy làm l, nhưng do này Ninh Tch khá là ni tiếng, đột nhiên nhìn thy cô, cô bé y cũng hơi kinh ngc, hung h cô còn đến cùng vi mt người đàn ông vô cùng đẹp trai, cc kì thn bí…

Ninh T
ch cười thân thin vi cô, sau đó bước v phía cô.

Cô l
tân nhìn thy cô đi v phía mình thì có hơi kinh ngc, sau đó to gan đánh bo hi: “Cô là Ninh Tch à?”

Ninh T
ch gt đầu: “, đúng ri, hôm nay tôi va mi chuyn đến.”

Nói r
i cô rút cái hp quà màu đen va nãy mang theo xung đưa cho cô y: “Ln đầu gp mt có chút quà gi là... sau này vn còn phi nh cô giúp đỡ nhiu!”

"… Cái này… cái này tôi không dám nh
n đâu….”

“Không sao
đâu, đây cũng là quà người ta tng tôi y mà, không phi mua. Cô c cm ly đi! Môi cô đẹp thế này, dùng nó chc chn s rt xinh!”

Cô gái ng
ượng ngùng s môi mình, hai gò má đỏ bng: “Vy… cám… cám ơn cô nhé!”

Đừng khách sáo!”

Sau khi Ninh T
ch đi xa ri, cô bé l tân lp tc m hp quà ra nhìn xem, sau đó lin l ra v mt kinh h.

Woa! Là m
t bộđầy đủ mười hai thi son, màu sc khác nhau.

Ôi tr
i ơi! Cô cc kì thích nhãn hiu son này nhưng mà không mua ni, bn trai li là tên chm tiêu, tng quà my ln đều là my cái th kì quái, moá nó ch, có th tng cho bà mt thi son được không!!!!

Th
t không ng cái cô Ninh Tch này làm người khéo tht đấy…

Tuy r
ng ngôi sao tng đồ cho cô không ít nhưng thái độ mt đám đều như nhau kênh kiu ngo mn, tin tay vt my th mình không cn đi, c như là b thí.

Đâu có ging Ninh Tch, tng quà thôi cũng khiến cho người nhn quà vui mng! Nhìn đã biết là c ý chun b ri!

Ph
n ln mi người đều coi thường nhân viên quèn như cô, nhưng li không biết cái ngh này ca cô biết cc kì nhiu bí mt đó nha…..

C
a thang máy.

Đinh" mt tiếng, ca thang máy m ra.

Đúng là oan gia ngõ hp, không ng thế mà li gp Thường Lịởđây, cũng khéo tht.

“Ninh T
ch…” Thường L kinh ngc nhìn cô chm chm, dáng v như thểđang phòng cướp: “Cô đến đây làm gì?”

Ninh T
ch trn mt trng dã: “Đây là nhà ch à? Ch cho phép mi mình chịđến được hay sao?”

Th
ường L khoanh tay ôm ngc, khinh bỉđánh giá dáng vẻđang bám đầy bi bn ca cô lúc này: “H, tuy không phi là nhà ca tôi... nhưng đây cũng không phi là nơi loi người như cô có th vào được!”

Ninh T
ch lướt qua cô ta bước thng vào thang máy sau đó lin n nút đóng ca: “Tht ngi quá đi mt, tôi sng ởđây!”

Th
ường L nghe thế ngây ra ti ch nhìn chm chm vào ca thang máy... 

Chương 244: Tát vào mt

Ninh Tch sng ởđây?

Làm sao có th
?

Nh
ưng mun vào đây thì phi qut th, cô ta vào đây bng cách nào?

Th
ường L va đi va lm bm t hi, sau cùng không nhn được chy đến trước quy l tân nghe ngóng.

“Ti
u Phương, cô gái va nãy đi vào… chính là Ninh Tch, cô ta sng ởđây sao?” Thường L hi.

Ti
u Phương t v khách khí khó x nói: “Cô Thường, vn đề này thuc v phm vi riêng tư ca ch h, chúng tôi không th tiết lộđược, cô cũng biết mà, chúng tôi ởđây qun lý rt nghiêm!”

Th
ường L lén nhét vào tay cô gái mt cái th mua sm: “Em gái à, giúp mt tí đi! Ch ch mun biết có phi là cô ta sng ởđây không thôi, đó cũng đâu phi là vn đề nhy cm lm, s không nh hưởng gì đến em đâu mà!”

Ti
u Phương khinh b liếc cái th mua sm trong tay, trong bng nghĩ thm bình thường cô ra lnh quát tháo, lên mt vi tôi lm cơ mà, bây gi cn nh v thì li thơn tht nói cười vi tôi?

V
n định tr li nhưng cô li thay đổi ý định, nhn ly cái th, nói: “Không sai, cô y sng ởđây, khong na tháng trước đã đến đăng kí thông tin.”

Th
ường L va nghe thy vy hai mt lp tc sáng rc lên: “Ch h là ai?”

Ti
u Phương nhìn v mt cô ta là biết cô ta nghĩ gì thế nên c nói tht thôi: “Đăng kí dưới danh nghĩa ca tp đoàn gii trí Thnh Thế, chc 100% là chỗở công ty sp xếp cho cô y ri!”

Th
ường L ngây ra: “Cái gì? Cô có nhm không đấy?” Cô ta còn tưởng có th tóm được đim yếu ca Ninh Tch…

Gi
ng điu ca Tiu Phương chc nch: “Làm sao mà nhm được, căn phòng đó có v trí tt nht ca Châu Giang Đế Cnh đó, chính din đối mt vi Châu Giang, cnh sc cc kì đẹp, trước đây vn b trng, mãi cho đến na tháng trước, nhân viên ca Thnh Thế mi mang người đến tu sa li, thông tin đin trên phiếu ca ban qun lý chung cư cũng là ca cô y!”

“Tôi bi
ết ri, cám ơn…” Thường L mt mũi đen sì vi vi vàng vàng đi mt.

Má nó, Th
nh Thếđiên ri sao? T nhiên li cho mt người mi như Ninh Tch đãi ng tt đến thế!

Nh
li nhng gì cô ta nói vi Ninh Tch lúc trước, nói Tinh Huy sp xếp chỗở cho cô ta tt lm… qu thc là không khác gì t tát vào mt mình…

Xem ra nh
t định phi nhìn chm chm Ninh Tch, phi tìm ra vịđại gia đứng sau lưng con tin nhân này rt cuc là ai!



V
i s giúp đỡ ca Lc Đình Kiêu, Ninh Tch vn phi mt c ngày để dn dp gi ch cn mt bui đã đâu vào đấy.

Nhìn m
i thứđều được sp xếp gn gàng ngăn np, tâm trng cô mi tt lên được mt chút.

Sau khi gia nh
p Thnh Thế, cô vn c cm thy mi th không chân thc, lúc này nhìn vào cái " nh" ca mình, cô mi có được chút cm giác chân thc.

Ninh T
ch ly mt cái khăn mt mi cho Lc Đình Kiêu lau m hôi: “Hôm nay anh tht sựđã vt v ri, tôi mi anh ăn ba cơm nhé?”

Cho dù là nh
ư thế nào thì c ngày hôm nay Lc Đình Kiêu cũng đã bn rn vì cô, chí ít cũng phi mi người ta mt ba cơm ch.

“Có th
ểăn nhà được không?” Lc Đình Kiêu hi.

Ninh T
ch gãi đầu: “Cái này? Nhưng phòng bếp đã có bếp núc ni niêu gì đâu, tôi s là không làm được.”

“Không sao, em không c
n phi xung bếp đâu, hôm nay đã rt mt ri.” Lc Đình Kiêu nói ri gi mt cuc đin thoi, ch nói hai ch vi người ởđầu dây bên kia: "Vào đi.”

Ngay l
p tc, tiếng chuông ca vang lên.

Ninh T
ch nghi ngờđi ra m ca, sau đó lin git mình nhy dng.

Ngoài c
a có hai hàng người đứng sp hàng ngay ngn, mc đồng phc chnh t, trên tay bưng các món ăn vô cùng hp dn.

Ng
ười đứng v trí đầu tiên trong tay đang cm mt bó hoa bách hp tươi tn.

L
c Đình Kiêu bước đến cm bó hoa t trên tay người n ri quay sang đưa bó hoa ra trước mt cô: “Tng em.” 

Chương 245: Thế này là định t tình à?

Nhìn bó hoa bách hp trng to đùng, Ninh Tch ngây ra đưa tay đón theo phn xđiu kin.

Sau
đó nhng người bi bàn ni đuôi nhau bê đồăn vào, ph khăn ăn, đặt giá nến, ch trong có năm phút ngn ngi mà đã sp xếp được mt ba ti dưới ánh nến cc kì tinh xo, ri đồng lot cúi đầu chào, lui ra ngoài mt cách có th t.

Hóa ra cái “
ăn nhà” ca Lc Đình Kiêu là như này đây.

Cô còn t
ưởng là phi t nu cơm nhà cơđấy.

Th
t s là quá ngây thơ ri!!!!

Cô nhìn th
y trên áo nhng người va nãy có thêu hai ch Hng Qun, Hng Qun là nhà hàng tư nhân ni tiếng nht trong gii quý tc ca thành ph B, mi ngày ch làm mt bàn duy nht, mun đặt bàn phi đặt trước mt năm.

Nhà hàng này còn có m
t quy tc, không chp nhn đặt món, h làm cái gì thì bn ăn cái đấy, kiu nhà hàng tùy hng thế này, Lc Đình Kiêu thế mà li gi được bn họđưa đồăn đến tn ca…

Ninh T
ch nhìn bó hoa ri li quay sang nhìn ba ti dưới ánh nến….

“Th
ế này… rõ ràng là bi cnh để t tình mà?” Ninh Tch hong ht lm bm.

Hóa ra hôm nay L
c Đình Kiêu c ý tách Tiu Bo ra, thm chí còn hi cô nhng vn đềđầy tính ám ch như là làm thế nào để theo đui ph n là vì mc đích này.

Ch
ng l tht s mun…

T
i sao cô càng nghĩ càng thy hong thế này?

Ánh m
t cô lin chuyn đến giá đặt đồ ngt... chc bên trong có giu nhn cu hôn gì gì đó đúng không... kh kh

Không th
nào, không th nào! Vi tính cách ca Lc Đình Kiêu làm sao có thểđoán trước d thếđược!

“Món
ăn không phù hp vi s thích sao?” Lc Đình Kiêu thy v mt ca cô không tt, anh hơi cau mày li sau đó ly đin thoi ra: “Để tôi bo bn họđổi món khác.”

Ninh T
ch vi vàng xua tay, “Không cn đâu, không cn đâu! Đều là nhng món tôi thích c! Ý ca tôi là… nên để tôi mi anh mi đúng, sao li biến thành anh mi tôi mt ri!”

“Nh
ư nhau thôi.” Lc Đình Kiêu không để ý nói, sau đó rt ga lăng kéo ghế cho cô.

“Kh
… cám ơn.” Ninh Tch chỉđành ngi xung.

Sau khi t
m quan sát Lc Đình Kiêu cô phát hin ra mt chi tiết.

Hôm nay là ngày ngh
, theo lý mà nói, anh nên ăn mc thoi mái mi đúng... nhưng anh li mc rt nghiêm túc, hơn na

đây là ln đầu tiên anh tht nơ!

Ng
i xung ri, Ninh Tch mi phát hin trong lòng vn đang ôm bó hoa thế nên li vi vã đi tìm bình cm hoa vào.

“Có thích không?”

Ninh T
ch ngơ ra, “Cái gì cơ?”

“Bách h
p.”

“Ah…. r
t thích..”

, tôi nghĩ bách hp rt hp vi em.”

Ninh T
ch: “…”

R
t cuc t "bách hp" ca anh là mun ám ch s "ngây thơ kh di” hay là hình tượng “trăm năm hòa hp”?

Ăn thôi.” Lc Đình Kiêu gp thc ăn cho cô.

Ừừđể tôi t gp là được ri!” Để che giu s căng thng, Ninh Tch cm mt vào ăn.

Ăn đến mc căng c bng ri cô mi phát hin ra có cái gì l l, trong tay vn cm na cái bánh ngt chưa ăn hết, cô nhíu mày nhìn người đàn ông trước mt….

L
c Đình Kiêu chng ăn gì my mà li m mt bình rượu, ngi đó t rót t ung, hơn na chai rượu đó cũng sp cn đến nơi ri…..

“L
c Đình Kiêu, sao anh ch ung rượu không thế... còn ung nhiu như vy na ch! Chng thy anh ăn gì c, ô… au…”

Lúc Ninh T
ch nói trong ming vn còn đang ngm mt miếng bánh đang ăn d, kết quđang nói thì cm thy mình cn phi cái gì đó cng cng, vi vàng nhè nó ra.

“Ôi má! Cái gì th
ế này gy hết c răng tôi ri……”

“Keng” m
t cái, mt cái nhn sáng lp lánh rơi vào cái đĩa s trng trước mt cô… 

Chương 246: Hôn sâu

Ninh Tch trn tròn mt như bóng đèn nhìn chm chm vào chiếc nhn trên bàn, s ngây người.

Đệch!!!

Ninh! T
ch! Mày! Đúng! Là! Đồ! Mm! Thi!

Cô c
ũng phòng b kĩ lm ri mà! Cô luôn biết mt khi mà Đại ma vương tán gái thì nht định s khiến người ta kinh ngc, khó lòng phòng b, ai mà ngờđược cư nhiên li thua bi mt cách... cũ rích thế này!

K
ết qu cui cùng vn là không phòng bịđược.

Đại ma vương đang c ý chơi phn đòn sao?

Trong m
y giây phút ngn ngi trôi qua, điu Ninh Tch cm thy hi hn nht là ti sao cô li không nut thng cái nhn đó để tiêu hy luôn đi…

Khi Ninh T
ch vn đang đần hết c mt ra, Lc Đình Kiêu cn nt ch rượu cui cùng trong ly, anh đặt ly xung, ánh mt sâu thm nhìn v phía cô: “C ung rượu sut là vì tôi căng thng,”

Ninh T
ch: “.....” --- Anh mà cũng căng thng? Rt cuc thì ai mi là người nên căng thng ch!

G
ương mt lnh lùng ca Lc Đình Kiêu giờđã l m say, con ngươi như màn đêm đen li trn tĩnh vô cùng: “T trước ti gi tôi chưa tng làm chuyn gì mà mình không nm chc, nhưng ln này... tôi đã làm.”

Đây có l là chuyn kích động nht mà tôi tng làm trong đời, có điu... tôi cũng không còn s la chn nào khác, cũng không có chỗđể mà hi hn na ri.”

“T
i gi dù cho tôi có tiến hay lùi, em đều quyết định s ri xa tôi... chng qua ch là vn đề sm hay mun thôi.”

“B
t đầu t ngày đầu tiên gp em, tôi đã lên kế hoch cho ngày này, tính toán vô s các loi phương án. Nhưng em li ngày càng s tôi... thế nên, tôi đã chn cách truyn thng nht cũng là cách ôn hòa nht.”

Ninh T
ch nghe xong không biết nói gì để chng đỡ na: “.......” --- Cách ôn hòa nht... Tht cm ơn vì anh lúc nào cũng "chu đáo" như vy!

Nh
ưng tôi vn s ti suýt tè ra qun đây này!!!

L
c Đình Kiêu hơi dng li, sau đó ngng lên nói tiếp: “Bt k là dùng cách nào, tôi cũng không có đủ t tin có th hoàn toàn đảđộng được em, kế hoch ngày hôm nay, tuy khá n tha nhưng kh năng thành công trong d tính ca tôi cũng ch có 17%.”

Ninh T
ch: “H?” --- 17% là cái qu gì vy? Rt cuc anh làm thế nào để tính ra con s thn kì như vy?

, kh kh kh... Cái gì y nh...”

Trong lúc hoang mang lo s
, Ninh Tch theo bn năng mun mó ti rượu, kết qu phát hin rượu đã b Lc Đình Kiêu ung sch... thế nên cô t rót cho mình mt cc nước hoa quảđầy, ng c ung hết.

Đặt cc xung “cp” mt tiếng, Ninh Tch cui cùng cũng tìm li được ging nói ca mình...

“L
c Đình Kiêu, anh đang din tp xem làm thế nào để t tình vi cô gái mà anh thích h! m, cũng được, được đấy, va truyn thng li kinh đin, khiêm tn mà không mt ni hàm, li thoi cũng đủ sc thuyết phc...”

L
c Đình Kiêu lng l nhìn cô ri t t kéo ghế ra đằng sau, đứng dy vươn cánh tay dài qua bàn ăn, ngón tay miết ly cm cô chn li nhng gì cô đang nói, ngay sau đó... anh cúi người hôn lên môi cô.

Ninh T
ch cũng vì thế mà im bt.

Ba giây sau, Ninh T
ch mi hoàn hn định thoát ra nhưng li b Lc Đình Kiêu dùng lc gi ly gáy cô hôn sâu hơn...

C
ăn phòng yên tĩnh đến ni có th nghe thy c tiếng kim rơi lúc này li toàn tiếng th dc, tiếng qun áo ma sát vào nhau và c tiếng môi lưỡi giao trin, không khí dn dn cũng nóng lên...

Không bi
ết qua bao lâu, n hôn này cui cùng cũng kết thúc, Lc Đình Kiêu t t tách khi môi cô, bàn tay to ln li vn để phía sau gáy, anh kh cng trán vào trán cô... 

Chương 247: Không ng li dùng m nhân kế!

Ninh Tch nhm cht mt, lông mi kh run ry, ging nói có chút khàn khàn: “Lc Đình Kiêu, sao em li không nghe li cô giáo vy?”

Rõ ràng cách
đây không lâu, cô còn dy anh nht định phi gi nguyên trng thái, không được manh động... kết qu anh li trc tiếp t tình cu hôn, đúng là by tri mà...

“Th
y cô giáo ch dy nhng cái cơ bn, còn vic hc hi là mình.” Ging điu ca Lc Đình Kiêu ngược li rt có lí.

“Cô ch
ưa tng dy em gi trò lưu manh!”

“Nh
ưng, ch có cách này mi có th khiến cô biết, người em thích chính là cô.”

“Nh
ư vy là em phm thượng ri!”

“V
y thì nht định là vì cô quá đáng yêu...” Lc Đình Kiêu vn áp trán vào trán cô, bàn tay to ln ca anh nhc ngón tay mnh khnh ca cô lên đặt vào tim mình, con ngươi thanh lãnh lúc này li nóng như núi la, ging nói như li thn chú mê hoc trái tim cô: “Cô giáo à, bên em đi, mi th ca em đều là ca cô hết...”

“Anh
đừng nói gì na!!!” Đầu Ninh Tch là mt mnh hn lon, tht ra khi cô t xưng là cô giáo đã t cm thy mt hết c th din ri....

đang mun bt tai li, nhưng vn mun mt bước.

L
c Đình Kiêu nói tiếp: “Tiu Bo cũng là ca cô.”

Đồng t ca Ninh Tch cht co li: “...!!!”

L
c Đình Kiêu thn nhiên quan sát phn ng ca cô, thy cô trn tròn mt nhìn mình, khóe ming anh hơi nhếch lên, ngón tay như thểđang trêu đùa mt chú mèo, tng chút tng chút nh nhàng miết lên phn da tht mn cm phía sau ót cô: “Hin ti là bao nhiêu phn trăm ri? Hm?”

Ninh T
ch che mt, tr li theo phn x: “Mt na, mt na ri...”

Nói xong, cô h
n không th cn đứt lưỡi mình: “Đệch! Lc Đình Kiêu, anh cũng quá là vô liêm s ri đấy, cư nhiên còn li dng c Tiu Bo!”

“Ti
u Bo là ưu thế tri sinh ca tôi, sao có th nói là li dng được?”

“V
y anh dùng m nhân kế vi tôi thì sao!!!” Ninh Tch căm phn dâng trào, mun thoát khi tư thế b anh hoàn toàn nm trong tay thế này, Lc Đình Kiêu rõ ràng không dùng sc làm đau cô, nhưng cô có vùng vy thế nào cũng không thoát ra ni.

“Có sao?” L
c Đình Kiêu gi ging vô ti.

Được được được, anh không dùng, là t tôi o tưởng ra được chưa! Ơ... Lc... Đình Kiêu...” Ninh Tch đang oán thán, nói được mt na đột nhiên cm thy có gì đó không đúng.

“H
m?”

M
t Ninh Tch tái mét ôm ly bng: “Tôi... bng tôi đau quá...”

“Cái gì?
Đau ởđâu?” Mt Lc Đình Kiêu lp tc tr nên nghiêm túc.

“B
ng, bng đau! Không xong ri! Càng ngày càng đau...” Trán Ninh Tch bt đầu đổ m hôi.

“R
t cuc là làm sao? Đang yên đang lành sao t dưng li đau bng? Thc ăn có vn đề?”

Ninh T
ch ho nh: “H, chc không phi đâu... tôi nghĩ... chc ti no quá… va ri lúc tôi ung xong cc nước cam đã cm thy d dày không n ri...”

Lúc này L
c Đình Kiêu mi phát hin hu hết đồăn trên bàn gn nhưđều b mình cô ăn sch, cô li còn ung thêm mt cc nước to như vy, anh tc gin nói: “Ninh Tch! Em b ngc h? Ăn nhiu thế mà không biết no à?”

Ninh T
ch còn cáu hơn anh: “Không phi ti anh chc! Tôi b anh da sợđến mc c phi ăn mãi cho đỡ s! Anh li còn mt mình ung hết rượu không cha git nào cho tôi! Tôi không ung nước hoa qu thì ung gì! Gi anh còn mng tôi!”

Nói xong cô l
i ôm bng, “ai ui” thm thiết.

Th
y thế cơn gin ca Lc Đình Kiêu cũng bay sch vi vàng động viên cô: “Là li ca tôi... Tôi đưa em ti vin!” 

Chương 248: Rõ ràng là mt hc bá

Ninh Tch nghe vy t ra khó x, “H? Thôi không cn đâu, na đêm na hôm chy ti bnh vin vì ăn no mt mt lm!”

“Th
din quan trng hay cơ th quan trng?” Lc Đình Kiêu không nói hai li vi cm ly ví và đin thoi, sau đó bế cô lên.

Ninh T
ch vi xua tay: “a... Lc Đình Kiêu... không được... đổi tư thế khác đi... Anh đỡ tôi đi t t thôi... Tư thế này khó chu lm...”

“Em...” L
c Đình Kiêu va gin va thương, đành phi đặt cô xung, cn thn đỡđi ra ngoài.

Lúc t
i phòng cp cu ca bnh viên, qun áo và tóc Ninh Tch đã ướt đẫm m hôi.

Thêm vi
c Ninh Tch c ôm bng sut và Lc Đình Kiêu c trưng ra v mt như tri sp sp đến nơi, mt y tá vi đỡ ly Ninh Tch: “Sp sinh à? Mau! Mau lên xe đẩy đi!”

NInh T
ch kéo khu trang lên, tránh để người ta nhn ra, sau đó hc tuyến đầy đầu gii thích: “Không... không phi đâu ch y tá ơi! Em ăn no quá thôi!”

“....” Viên y tá c
n li mt giây, cúi đầu nhìn bng cô, lúc này mi phát hin bng ch hơi nhô lên, qu tht không ging thai ph: “Khám d dày xin mi r trái!”

“C
m ơn!”

H
ơn na đêm, sau mt hi vt ln, cui cùng cũng có kết qu chn đoán bnh ca Ninh Tch.

Trong kho
ng thi gian ngn li ăn ung quá nhiu kèm theo áp lc dn đến vic b viêm d dày cp tính...

L
c Đình Kiêu vut ve gò má trng bch ca cô gái đang nm trên giường bnh, t ra đau lòng, “Còn đau không?”

Ninh T
ch kh s gt đầu: “Đau, có điu đỡ hơn nhiu so vi lúc nãy ri... m, Lc Đình Kiêu, còn mt chuyn...”

“Chuy
n gì? Em nói đi.”

Ninh T
ch chn ch mt lúc, xu h nói: “Li ca tôi hình như b cái nhn kia c vào rách da ri, ban nãy không cm thy gì, giờđau quá...”

L
c Đình Kiêu đỡ trán, d khóc d cười xoa tóc cô: “Đợi chút, để tôi đi mua thuc cho em.”

m.”

Sau khi L
c Đình Kiêu đi khi, Ninh Tch mi th dài mt hơi, sau đó vi s lên cái bng to tròn ca mình...

Không ng
ờđúng gi phút mu cht cái bng li cu cô mt mng!

Nh
ưng mà! Cm giác ăn no đúng là khó chu! Cảđời này cô cũng không mun nếm tri ln th hai na đâu!

Tr
ước đây có mt khong thi gian, vì quá bn nên có mt thi gian dài cô ăn ung không đúng ba, kết qu có mt ln cũng đột phát viêm d dày cp tính vào na đêm...

Khác
ch, ln trước là vì na đêm nên không gi được xe, cô đành phi t mình lái xe máy ti vin, tựđi đăng kí, t ly thuc, ngi mt mình hành làng dài lnh lo để truyn dch...

L
c Đình Kiêu quay li rt nhanh.

Anh c
m thuc ngi xung cnh giường, sau đó m chai thuc ra, nghiêm túc dn dò: “Đây thuc bôi ngoài da, há ming nào để tôi bôi thuc cho em.”

Ninh T
ch ngoan ngoãn há ming, lưỡi không cn thn chm vào, cô nhíu mày: “Đắng...”

“C
chu mt chút, đừng chm vào nó.”

.”

Bôi thu
c xong, Lc Đình Kiêu vn du dàng nhìn cô, kh n non đổi cách gi: “Cô à...”

Ninh T
ch git mình ngn ra mt hi mi phn ng li được là anh đang gi mình: “H?”

“Em xin l
i...” Lc Đình Kiêu kh th dài t trách, sau đó anh nhc tay cô lên, đặt nh mt n hôn lên mu bàn tay: “Đều ti em hc không gii nên mi khiến cô b thương.”

Tim Ninh T
ch đập lch na nhp.

Ch
ết cha... sáu mươi phn trăm ri... Sau mươi mt... sáu mươi hai... sáu mươi ba ri... đang trên đà tăng lên na kìa...

Làm gì có chuy
n hc không gii!

Rõ ràng là h
c bá1 thì có!!!

1 H
c bá: hc sinh gii, cái gì cũng biết. 

Chương 249: Sc đẹp hi chết người

Ninh Tch lc đầu, vi kết thúc chủđề va nguy him li m ám gia “cô giáo” và “hc sinh” này, sau đó đổi li thành trng thái nhân viên n nếp, giơ tay nói...

“S
ếp, tôi mun xin ngh mt thi gian, không mun b quy ry!”

L
c Đình Kiêu sau khi suy nghĩ mt hi cũng vui vẻđồng ý: “Có th phê chun, em mun my ngày?”

Ninh T
ch nhìn ngón tay, yếu t hi: “Đơn v có th tính bng năm không?”

“Tôi cho em th
i gian là 7 ngày.” Lc Đình Kiêu mc k ý kiến ca cô, gõ nhp quyết định.

Được thôi... 7 ngày thì 7 ngày! Đợi mai tôi ra vin ri, tôi có th tm thi v sng căn h công ty cp không? Va xong anh đã đồng ý s không quy ry ri mà! Va hay gn đây Tiu Bo cũng không nhà, hơn na ngày kia tôi còn phi ti công ty mt chuyến, Châu Giang Đế Cnh cũng gn hơn mt chút!” Ninh Tch c gng v ra đủ lí do chính đáng.

Được.” Lc Đình Kiêu gt đầu không chút do d.

“...”
c, d dàng vy sao? T dưng không gài by cô na, cô có chút không quen y.

Ninh T
ch nheo mt li, r ra v mt tiu h ly, cô dường như phát hin cách có thểđối phó hiu qu nht đối vi tên Đại ma vương này ri! Kh nhc kế?

Ch
ng l vì va ri bác sĩ nói đừng để cô chu áp lc ln sao?

Haiz, c
ũng vì quá quan tâm nên kh nhc kế mi có hiu qu như vy...

Ngh
ĩđến đây, ch s trong lòng bng chc tăng mt lúc lên ti tám mươi phn trăm luôn!!!

...

Ngày hôm sau.

May mà tình trng ca Ninh Tch không nghiêm trng, sáng sm cô đã có th thun li xut vin.

L
c Đình Kiêu thc hin đúng li ha đưa cô v Châu Giang Đế Cnh, lúc đi trên đường có tt qua siêu th, mua đồ lp đầy t lnh cho cô, li đặt đồ cho cô đủ ngày ba ba, dn đi dn li không biết bao nhiêu ln là phi chú ý chuyn ăn ung.

Ninh T
ch ngi trên sofa, thy Lc Đình Kiêu bn ti bn lui, kim tra hết t lnh còn đứng đó nghĩ xem có để sót th gì không, cô không nhn được ho nh mt tiếng: “Lc Đình Kiêu, anh không cn làm gì na đâu, tôi có th t chăm sóc mình mà.”

L
c Đình Kiêu đi ti trước mt cô: “Vy tôi đi đây.”

Mi
ng thì nói thế, nhưng anh vn không yên tâm, như th cô là mt đứa tr ba tui hoàn toàn không có năng lc t lo liu cho bn thân mình vy.

Ninh T
ch c gng gi vng ch s trong lòng: “m.”

“Em th
t không còn vn đề gì na ch?”

“Không sao không sao, b
ng không đau tí nào na ri! Kh năng hi phc ca tôi nhanh lm đấy!”

m, đim này đúng là tt.” Lc Đình Kiêu hài lòng gt đầu.

Ninh T
ch: “.....” --- Li này không sai, nhưng sao cô cm thy nhưđang bịđùa gin thế nh?

Đang tht thn, Lc Đình Kiêu đột nhiên cúi xung ch cô, nhưng còn chưa tiến sát vào đã đứng dy lùi ra, sau li vươn tay s lên đỉnh đầu cô: “Không làm phin em na.”

Ninh T
ch: “...”

Anh!
Đã! Làm! Phin! Ri! Đấy!!!

Coi nh
ư cô hiu ri, k c tên này không làm gì thì s tn ti ca anh ta cũng đã là mt loi quy nhiu ri.

Mãi t
i khi tin Lc Đình Kiêu đi ri, Ninh Tch mi có th hoàn toàn th lng, cô ôm gi nm phát ngc trên sô pha, nghĩ li tt c nhng chuyn xy ra trong my ngày này...

Tuy cô
đã sm có d liu, cũng chun b t sm, nhưng lúc này đầu óc cô vn là mt mng trng rng, hoàn toàn ri lon.

V
i biu hin này, cô ch có th chm cho mình 0 đim!

Th
t ra lúc đầu cô đã định s c ý nói nhng li dt khoát khiến Lc Đình Kiêu dp ý nghĩ này đi, nhưng đối din vi gương mt y, cô li không tht ni mt t, ngược li, trái tim kiên định li ngày càng dao động, vn tưởng đây là chuyn tuyt đối không th, nhưng li dn dn thay đổi suy nghĩ

Ch
ng trách thi cổđại có nhiu hôn quân như thế!

Đúng là sc đẹp hi chết con người ta mà! 

Chương 250: Ln đầu giao tranh

Sáng ngày hôm sau, trong văn phòng ca Lâm Chi Chi ti công ty gii trí Thnh Thế.

“Ch
Chi Chi, em không đến mun ch?” Hôm qua Ninh Tch ngh ngơi c ti, cơ thểđã gn hi phc li, ch là sc mt có hơi tiu ty, thế nên hôm nay cô mc mt chiếc váy lin thân có màu tương phn làm ni lên màu da, trông va tr li đầy sc sng.

Tr
ước bàn làm vic, Lâm Chi Chi tóc tai gn gàng, cô mc mt chiếc áo vest gam lnh phi vi mt chiếc váy. Lâm Chi Chi đang x lí công vic thy Ninh Tch ti thì đánh giá cô mt lượt, sau đó mi ngng đầu nói: “Không cn căng thng, hôm nay bo em đến cũng không có chuyn gì quan trng, ch là mun em tham quan công ty mt chút trước bui bm máy ngày mai thôi, tuy thường ngày em không hay công ty, nhưng vn phi hiu mt chút v các phòng ban cơ bn.”

“Vâng, c
m ơn ch Chi Chi!”

Đi thôi.”

Ninh T
ch gt đầu đi theo, dưới s dn dt ca Lâm Chi Chi cô biết thêm v các phòng ban ca công ty cũng làm quen được vi mt sốđồng nghip mi.

B
t k trong lòng mi người có nghĩ thế nào thì ngoài mt vn t ra rt khách khí vi cô.

Trong lòng m
i người đều hiu rõ chuyn ca Ninh Tch ch là ván c gia Thnh Thế và Tinh Huy, Ninh Tch chng qua chđòn mà công ty đánh tr Tinh Huy thôi. Nhưng vic công ty chun b nâng đỡ Ninh Tch là s tht không th chi cãi thế nên chng ai di mà tựđi tìm xui cho mình c.

“Ch
c, cái cô Ninh Tch này đúng là còn xinh hơn trong nh, chng trách Nh thiếu va thy đã để ý ti c!”

“Tôi có d
cm, ch cn EQ ca cô y không quá thp thì sau này nht định s hot lm!”

“C
ũng chưa chc! Khó khn lm mi đui đi được mt Lãnh Man Vân, cô tưởng người nào đó có th chp nhn được sao? Hơn na, cô y liu có th hòa hp được vi Lâm Chi Chi sao? Lâm Chi Chi chng phi ghét nht các n ngh sĩ ch da vào vic bán nhan sc đểđi lên à?”

...


Công ty rt ln, Ninh Tch  đi theo Lâm Chi Chi hơn mt tiếng đồng h mi tham quan hết các phòng.


Đang chun bịđi tiếp ti mt s phòng quay và phòng thu ca công ty, hai người li gp mt người hành lang.

, đây chng phi là đại qun lí ca chúng ta đây sao? Cui cùng cũng chu xung núi ri à? Tôi còn tưởng cô không gượng dy ni mà chun b rút khi gii luôn ri ch!” Người ph nữđang nói chuyn khong hơn 30 tui, mc mt bộđồ gi cm thi thượng, un tóc xoăn, trang đim sc nét, ăn mc còn sáng chói hơn c minh tinh.

Vì th
ường xut hin trên tp chí nên Ninh Tch lp tc nhn ra cô ta chính là Triu M Hinh - Qun lí ca Tô Dĩ Mt.

Đối din vi li l khiêu khích ca Triu M Hinh, Lâm Chi Chi mt không chút thay đổi nói: “Ch M Hinh còn đang c gng dc sc thì nhng người tr tui bn em cũng không thểđể rt li phía sau được.”

“Cô...” Tri
u M Hinh tc sôi máu.

Ninh T
ch bên cnh c nhn không bt cười, thm nghĩ Lâm Chi Chi trông va cng nhc li nghiêm túc này không ng li còn độc ming như vy!

Tri
u Mĩ Hinh nghiến răng h mt tiếng: “Lâm Chi Chi, tuy trước đây tôi tng xem nh cô, nhưng sau này cũng không th không tha nhn cô tht s có vài phn năng lc khi có th khiến mt k có nhan sc bình thường như Lãnh Man Vân đi lên như vy, nhưng hin ti thì sao...”

Nói
đến đây, Triu M Hinh c tình dng li, quét ánh mt cay nghit qua Ninh Tch: “Lãnh Man Vân đi ri, cô li tìm mt bình hoa ngoài scandal vi mt mũi ra thì chng có gì đặc sc thế này? Tôi nh cô ghét nht loi ngh sĩ sng da vào mt mũi cơ mà, sao ri? Gi cũng biến cht ri h?”